Đập vào mắt tràn đầy các dòng chữ “thực xin lỗi”.
“Các người là nói, Thái Hâm là đầu sỏ gây nên những việc này?” Tống Thần Anh lộ vẻ mặt không tin: “Nhưng lá gan của cậu ấy luôn luôn rất nhỏ, cậu ấy, cậu ấy làm sao dám! “
Giọng nói ngự tỷ của Minh Kính lần nữa từ trong miệng Giang Yến phát ra: “Lúc làm người không dám, nhưng làm quỷ thì chưa chắc!”
Tống Thần Anh lần nữa nghe ra thanh tuyến biến hóa của cô gái trước mặt này, trong lòng cậu ta sợ hãi, cũng không dám che giấu nửa phần:
“Nhưng Thái Hâm chỉ nghỉ học về nhà dưỡng bệnh, sao lại biến thành quỷ?”
Tống Thần Anh siết chặt nắm tay, ngón tay trắng bệch, giọng nói run rẩy, nói những lời mà ngay cả chính mình cũng không tin: “Cậu ấy chỉ là hậm hực, làm sao có thể chết?”
Giang Yến và Tống Thần An nhìn nhau, từ trong mắt đối phương thấy được thần sắc trong dự liệu.
“Cho nên, một học sinh cấp ba chuẩn bị thi đại học, đến tột cùng Thái Hâm trải qua cái gì mới có thể vội vàng nghỉ học?”
Học kỳ một năm lớp 11, Tống Thần Anh vừa mới được Tống Thần An chuyển vào trường trung học phổ thông này để học tập.
Làm học sinh chen ngang, cậu ta còn chưa quen biết rõ ràng tất cả bạn học, cho nên đã bắt gặp một màn làm cậu ta run rẩy.
Lúc nghỉ trưa, trong WC ở góc tòa nhà dạy học, có mấy người xách theo một thùng nước bẩn trong WC đang càng không ngừng hắt lên người một học sinh nam gầy yếu, mùa đông khắc nghiệt, học sinh nam đó bị mấy người kia đặt ở trong bồn cầu toilet, bị cọ rửa nhiều lần.
Tống Thần Anh lộ vẻ không đành lòng đi rồi quay lại, thấp giọng nhắc nhở mấy người chủ nhiệm lớp đang đi tới.
Người cầm đầu đánh giá cậu ta từ trên xuống dưới, nhổ một ngụm nước miếng lên mặt Tống Thần Anh, sau đó mới phất tay ý bảo buông học sinh nam kia ra.
Tống Thần Anh cởi áo khoác đồng phục đưa cho người đó, học sinh nam lắc đầu không nhận.
Cả người học sinh nam kia ướt đẫm, lạnh đến mức một câu cũng nói không nên lời, lại cự tuyệt ý tốt của Tống Thần Anh rồi xoay người trở về phòng học.
Bận tâm đến hành vi của những người đó không giống như là lần đầu tiên, cũng sợ mình bị trả thù, Tống Thần Anh không dám nói thêm gì cũng không dám báo cáo cho giáo viên.
Trong miệng các bạn học, Tống Thần Anh biết được học sinh nam gầy yếu kia tên là Thái Hâm, là sinh viên đặc biệt khó khăn trong lớp.
Thân thể Thái Hâm có bệnh bại liệt nên đi đứng không tiện, hành động chậm chạp, thành tích cũng không tốt lắm, nói ấp a ấp úng, phản ứng cũng chậm, là đối tượng trêu chọc của các “đại ca” trong lớp.