Tra Công Quỳ Xin Quay Lại Nhưng Tôi Chỉ Muốn Phát Tài

Chương 91: 91: Quả Nhiên Không Phải Người Thường



CHUYỂN NGỮ: TRẦM YÊN
– .-..- — -.

–…- -.-……!-…..!-.–.

-..-.-.-.– —.-.

-…–..-………-.-.- -.-.

— —
Giữa hai người kia lại phát sinh chút chuyện bí mật.
Đôi khi Lận Thành Duật cảm thấy tâm tư Phó Nhược Ngôn cứ quanh co lòng vòng.

Có chuyện hắn cố tình nói cho y nghe, có chuyện lại không.
Ý đồ chết tiệt.
Khương Tiêu kinh doanh nên Lận Thành Duật cũng nỗ lực giúp đỡ anh rất nhiều từ vận chuyển hàng, giao hàng đến thúc đẩy tiêu thụ trên thị trường.

Khi anh mở cửa hàng này, Lận Thành Duật cũng thuê một tấm biển quảng cáo lớn ngoài trung tâm mua sắm.
Y làm những việc đó không phải để Khương Tiêu biết ơn hay chiếm lấy thiện cảm của anh.

Nói bằng lương tâm thì y chỉ làm theo ý nghĩ của bản thân, còn mục đích thì không rõ rệt, giống với việc đời trước Khương Tiêu làm tất cả giúp y vậy.
Thế nhưng Phó Nhược Ngôn bỗng nhảy ra, trở thành một cái gai cắm cọc tại đó.
Ban đầu không đuổi đi được, sau khi hắn chứng minh năng lực của mình thì càng khó khiến hắn rời khỏi.
Y nhanh chóng tìm thấy kẹo sữa mật đào và kẹo sữa dâu tây kia trong kệ hàng, kẹo hãng này không rẻ mà bán ở cả trường học lẫn tại đây đều rất chạy.
Y muốn mua hai túi về.
Hai túi kẹo mà thôi, Khương Tiêu tịch thu tiền, cho y lấy luôn về.
Kẹo rất ngon nhưng khi nếm Lận Thành Duật toàn thấy vị chua trong miệng.
Không phải vị kẹo như thế mà đấy là cảm giác trong lòng y.

Tuy nhiên đây là đồ Khương Tiêu đưa nên y ăn hai cái rồi vẫn rất quý trọng cất đi.

Cửa hàng thứ ba của Khương Tiêu khai trương được không lâu, một tòa cao ốc gần đó đã hoàn tất xây dựng đi vào sử dụng, người tới trung tâm mua sắm này càng ngày càng nhiều, tình hình kinh doanh của anh cũng ngày một tốt hơn.
Hệ thống hội viên trực tuyến của Khương Tiêu bắt đầu tập trung được nhóm khách hàng ổn định đầu tiên, số lượng hội viên của Vô Hạn Ưu Tuyển chẳng mấy chốc đã vượt mười nghìn.
Qua giai đoạn đầu đốt tiền trang trí bày hàng hóa, ba cửa hàng đều đã ổn định lợi nhuận.

Hai cửa hàng bên làng Đại học cũng đem đến cho anh rất nhiều lợi nhuận, bên đó có rất nhiều đơn hàng, thậm chí là đơn hàng tập thể cả khóa cho đơn vị, gây dựng được danh tiếng trong các sinh viên rồi thì mọi chuyện cũng dễ dàng hơn nhiều.
Làng Đại học đông đảo như vậy, mọi người có thể truyền tai nhau, rất nhiều tân sinh viên thử mua đồ ở đây một lần rồi, lần sau cần là cứ mua tại đây.
Khương Tiêu kiếm được tiền, ngoài việc chia hoa hồng cho bọn Trần Lãng thì những khoản có thể sử dụng trên tay đều phải đầu tư vào việc xây dựng cửa hàng mới.

Anh vẫn giữ thói quen cũ, ăn mặc cần kiệm, cố gắng vì tương lai.
Cửa hàng của anh phải nhanh chóng được mở rộng trong phạm vi Khương Tiêu chấp nhận được.
Năm nay phía trường học vẫn cung cấp nhiều sự trợ giúp cho anh.

Nhà nước cũng đang ủng hộ mạnh mẽ việc sáng tạo gây dựng sự nghiệp, chính quyền địa phương có những khoản vay ưu đãi cho sinh viên khởi nghiệp, có thể cho thuê mặt bằng buôn bán với giá cả khá phù hợp.
Hiện nay Vô Hạn Ưu Tuyển của Khương Tiêu đang là một công ty nhỏ đã có chút tiếng tăm.

Anh tuyển một nhóm người vào, không ít trong số đó còn là các đàn anh đàn chị của anh, trạng thái mở rộng phạm vi rất rõ ràng.
Đã sang năm 08, nếu xem từ tương lai thì 08 với Hoa Quốc là một bước ngoặt lớn trong thời kỳ phát triển, chuyển đổi công nghiệp, nâng cấp mạng lưới, cải tiến kỹ thuật và giá nhà đất tăng vọt, những gì khắc sâu trong ký ức mọi người đều bắt đầu từ năm nay.
Cơ hội chỉ nhoáng qua rồi biến mất, với những người làm ăn khác, rất nhiều hành động của Khương Tiêu có thể nói là rất bảo thủ và vững chắc.

Nhưng thực ra trong giới kinh doanh, không có sự vững chắc nào kéo dài mãi mãi, nhiều khi vẫn cần phải mạo hiểm và bắt lấy những cơ hội.
Ba cửa hàng còn lâu mới đủ.
Lấy kênh nhập hàng ra để nói, tuy doanh số của ba cửa hàng xuất sắc so với những cửa hàng cùng loại, song tổng lượng hàng nhập vào vẫn là giọt nước với biển cả khi so với một số thương hiệu lớn.

Hiện nay Khương Tiêu đang thắng ở hai chữ tên cửa hàng “Ưu Tuyển” của anh, tuy nhiên việc duy trì hiệu suất chi phí chẳng hề dễ dàng.
Muốn kiếm nhiều tiền hơn thì tăng thu giảm chi là cơ sở.
Ở một mức ý nghĩa nhất định, tiết kiệm là giảm giá nhập và giảm chi phí.

Có một cách là tăng lượng lớn hàng nhập vào, mua sỉ với số lượng lớn ắt sẽ tạo ra nhiều lối thương lượng giá cả; một cách khác là cố gắng hết sức giảm thiểu giá chênh lệch bên trung gian kiếm được.
Khương Tiêu thường vào chợ buôn sỉ nhưng thị trường bán sỉ cũng được phân chia thành các cấp bậc 1, 2, 3.

Thị trường bán sỉ Khương Tiêu tiếp xúc hồi cấp ba là thị trường cấp thấp nhất, một số chủ quán nhỏ sẽ tới đó lấy hàng.

Hiện giờ anh đã sở hữu cửa hàng rồi, có thể phát triển lên, chủ yếu đang quanh quẩn tại ranh giới giữa cấp 1 và cấp 2.

Những thị trường này không nhận đơn lẻ tẻ, nếu là một số thương hiệu và xưởng nhỏ thì anh có thể tìm ra con đường đặt hàng trực tiếp với xưởng, chỉ vướng vấn đề số lượng nên không thể mặc cả về giá được.
Rất nhiều sản phẩm trong quầy của anh phục vụ cho việc xuất khẩu, không đạt tới số lượng nhất định thì một số nhà phân phối cấp 1 có tài nguyên thậm chí còn chẳng muốn gặp anh.
Ý nghĩa của những nhà phân phối lớn này không chỉ nằm ở giá rẻ hơn mà khi một thương hiệu bán lẻ muốn làm lớn lên, chuỗi cung ứng chất lượng cao và ổn định phía sau là điều cực kỳ quan trọng.

Mọi người đều để mắt đến một số sản phẩm tốt nên việc có thể dẫn đầu lấy được hàng hay có được thông tin và tài nguyên trực tiếp không gần như là mạch máu của một doanh nghiệp.
Nếu Khương Tiêu chỉ muốn mở mấy cửa hàng thôi thì anh đã có thể “tiểu phú tức an”*(vừa đạt được chút thành tựu đã dễ dàng hài lòng, không có chí tiến thủ), cả đời chọn kẹo và đồ trang trí đẹp đẽ ở đó.

Thế nhưng ý tưởng của anh xa hơn đây nhiều.
Tăng thu cũng cùng ý nghĩa.

Làm cho thương hiệu lớn lên, anh mới có thêm nhiều khách hàng và dư dả tự tin hơn.
Việc duy trì, thậm chí là nâng cao hiệu suất chi phí của sản phẩm cũng vì để bàn tay mình duỗi xa hơn, sau khi mở cửa hàng trực tuyến sẽ có ngày càng nhiều người sẵn sàng gia nhập, Khương Tiêu lựa chọn mở rộng phạm vi là việc làm hiển nhiên.
Năng lực học tập và trưởng thành của nhóm Trần Lãng – Từ Lượng rất nhanh và mạnh, song xét cho cùng bọn họ vẫn còn đang học Đại học, bình thường thời gian có hạn.

Diệp Miểu Miểu chuyên về nghệ thuật, cô ấy phụ trách phương diện mỹ phẩm, đã ký hợp đồng trao quyền tiêu thụ với một số thương hiệu không tệ trong nước, mới tuyển một số người có kinh nghiệm lâu năm và cả người vừa tốt nghiệp, tuy nhiên Khương Tiêu không hiểu sâu về bọn họ, cần thêm thời gian.
So ra thì trong công ty, anh vẫn muốn Phó Nhược Ngôn là người đứng tuyến đầu cùng mình.

Năng lực lẫn tâm tính của anh ấy đều xuất sắc.
Cửa hàng ở trung tâm mua sắm kia đã ổn định kinh doanh, Khương Tiêu suy tính xong thì để một cửa hàng trưởng mới đảm nhiệm nơi đó.

Anh chuẩn bị cùng Phó Nhược Ngôn đi làm chút chuyện khác quan trọng hơn.
Thương hiệu của anh đã hình thành cơ bản, dễ nhân rộng tiếp, việc quan trọng nhất còn lại chính là chọn địa điểm rồi triển khai từng việc một.
Khương Tiêu đã quen với làng Đại học nên anh lựa chọn địa điểm không chút do dự, với bên ngoài lại hơi lăn tăn.

Khương Tiêu xem như khá thạo về Lệ Thị, anh có một danh sách lựa chọn, vẫn chưa đưa ra quyết định cụ thể.
Phó Nhược Ngôn cũng sống ở Lệ Thị rất lâu, hơn nữa trước kia đúng là hắn không nói dối.

Vì từng làm tài xế xe vận tải trong thành phố, hắn rất quen với mấy khu vực trung tâm, cho Khương Tiêu rất nhiều đề xuất.
Ngoài Lệ Thị, trong kế hoạch của anh còn cả mục tiêu quen thuộc nhất – Liễu Giang, thậm chí là Thâm Thành.

Anh muốn mở rộng cửa hàng tới những nơi đó, muộn nhất là cuối năm nay.

Năm nay định sẵn là một năm đốt tiền, đây là con đường biến lượng thành chất bắt buộc phải đi qua mà anh đã trù bị từ lâu.
Anh nói với Phó Nhược Ngôn về kế hoạch và ý tưởng của mình, từ tổng thể đến những chi tiết nhỏ.
Khi Khương Tiêu nói muốn chuyển hắn từ cương vị cửa hàng phó sang bên cạnh mình, Phó Nhược Ngôn đồng ý ngay không chút nghĩ ngợi.
Về sau sẽ còn bận hơn, song cũng có thể gặp Khương Tiêu thường xuyên hơn.
Hắn thích thấy Khương Tiêu như vậy.
Tràn đầy tự tin, dã tâm và năng lực.

Đôi mắt cậu ấy sáng lấp lánh tựa có ngôi sao trong đó.
Khương Tiêu thế này luôn khiến hắn nhớ tới bản thân trước kia, thẳng tiến xông pha.

Tuy nhiên hắn không mong Khương Tiêu phải trải qua những gì mình từng trải qua, cũng thật lòng muốn bảo vệ Khương Tiêu trước mắt, muốn được chứng kiến anh từng bước thực hiện ước mơ và kế hoạch của chính mình.
Khương Tiêu muốn mở rộng phạm vi làm ăn, Lận Thành Duật đồng ý hai chân hai tay.

Y sớm đã điều động nguồn lực bên mình đi hỏi thăm mặt bằng ở mấy trung tâm mua sắm lớn trong Lệ Thị, nỗ lực giúp đường đi của Khương Tiêu thuận lợi hơn chút.

Nhưng thấy Khương Tiêu điều Phó Nhược Ngôn tới bên mình, sau đó hai người quả thực càng ngày càng thân thiết, Lận Thành Duật cũng tối tăm mặt mũi.
Vất vả lắm hắn mới được chung sống hòa thuận với Tiêu Tiêu ở Đại học, những tưởng sắp thấy ánh bình minh thì tên Phó Nhược Ngôn này lại nhảy vào chắn ngang, khiến y nghiến răng nghiến lợi, hận không thể phun ra một búng máu.
Trên thực tế, Lận Thành Duật đã ngầm đi tra xét bối cảnh thật của người này.
Giáo sư ở trường cũng nói hoàn cảnh gia đình của người này rất tốt, thế mà hắn lại dùng cách đó ở lại bên Khương Tiêu.

Dẫu vì cảm giác nguy cơ hay sợ việc kinh doanh của Khương Tiêu bị hắn làm ảnh hưởng, Lận Thành Duật lựa chọn tra thử cũng là hiển nhiên.
Cuối cùng, kết quả xem như nằm trong dự kiến, quả nhiên không phải người thường gì.
Nhà họ Phó ở Thâm Thành đúng là một nhà rất nổi bật, vậy nên Lận Thành Duật không nhất thiết phải đi tra, chỉ nhờ người hỏi qua là đã biết thân phận thực của Phó Nhược Ngôn.
Nhà họ Phó kinh doanh công ty điện ảnh khá lớn, không chỉ nổi tiếng ở Thâm Thành mà còn có vài nghệ sĩ nổi tiếng khắp cả nước, trong số những bộ phim họ đầu tư năm nay có ba bộ nằm trong top 10 phim có doanh thu cao nhất, tần suất sử dụng phần mềm video đang ra mắt cũng rất cao, xứng đáng là ông lớn của ngành giải trí trong nước.
Ông chủ Phó Tông Lâm là khách quen trên các kênh tin tức giải trí.

Ông ta bảo vệ gia đình mình rất kín kẽ, cũng chuẩn bị truyền thông cực tốt, hiếm khi nào tình hình gia đình bị đưa lên.
Tuy nhiên vẫn có một số tin tức bị rò rỉ.
Người vợ đầu tiên của Phó Tông Lâm – cũng chính là mẹ Phó Nhược Ngôn không phải hạng người vô danh, bà ấy từng vào vai nữ chính trong bộ phim ở thập niên 80, chất phim cổ xưa cũng không che lấp được khuôn mặt nghiêng nước nghiêng thành kia, thu hút rất nhiều fan điện ảnh.

Có điều sau đó bà đã ở ẩn kết hôn, tuyến sự nghiệp bỗng bặt vô âm ín, bỏ lỡ con đường trở thành ngôi sao điện ảnh nổi tiếng để đời.

Sau khi bà lấy Phó Tông Tâm, nhờ nguồn lực của bà, công ty nhà họ Phó dần dần lớn mạnh, mấy dự án lớn đem về rất nhiều tiền, bắt đầu có quy mô.

Thế nhưng sinh xong Phó Nhược Ngôn thì sức khỏe bà lại kém đi rồi nhanh chóng qua đời.
Do từng là ngôi sao điện ảnh nổi tiếng nên dù đã ở ẩn nhiều năm, tin tức về cái chết của bà vẫn được đưa lên, Lận Thành Duật tìm thấy báo năm đó, bên trên in ảnh bà trên sân khấu, chụp cả gương mặt cực kỳ buồn thương của rất nhiều fan điện ảnh.
Tuy bức ảnh trên sân khấu bị mờ nhưng so với Phó Nhược Ngôn vẫn thấy năm phần giống nhau.
Người vợ đầu tiên mất, trái lại công ty Phó Tông Lâm càng ngày càng lớn hơn.

Rất nhanh sau đó ông ta đã cưới một người vợ mới.

Người vợ này không phải ngôi sao, rất khiêm tốn, hầu như không thấy tin tức bên ngoài.

Chẳng bao lâu sau, người vợ mới ấy đã sinh cho Phó Nhược Ngôn một đứa em trai.
Gia đình này hình như vẫn luôn chung sống hòa thuận, không có tin tức trái chiều gì.

Tuy nhiên vào năm ba Đại học, Phó Nhược Ngôn đã quyết liệt với người nhà.
Nhìn chung Vịnh Giang cắm rễ không sâu tại Thâm Thành nên khó tìm hiểu rõ nhiều tin tức.

Đừng nói đến y, lấy thân phận đối tác đứng đắn hỏi thăm chuyện riêng gia đình ở Phó Thị cũng chẳng hề dễ dàng.
Tìm hiểu đến giờ, y chỉ biết lúc đó Phó Nhược Ngôn đầu tư thất bại một lần.
Khoản đầu tư này không liên quan đến Phó Thị, là do hắn tự tích góp, phải bồi thường rối tinh rối mù.

Người tuổi này đầu tư phải đền bù là chuyện bình thường, gia đình như nhà họ Phó cũng chẳng để ý, vô số lần thất bại chỉ là quá trình học tập thôi.

Không biết về sau xử lý ra sao, hắn không về nhà họ Phó, cũng không đến trường nữa.
Chẳng qua khoản đầu tư kia đem đến phiền phức rất lớn.

Có tin tức nói Phó Nhược Ngôn còn dính đến kiện cáo vì khoản đầu tư thất bại kia, thậm chí từng bị giam lỏng một thời gian, sau đấy phải giải quyết thêm mới ra được, cuối cùng cũng không để lại vết nhơ không thể xóa nhòa.
Về phần giải quyết cụ thể ra sao thì khó nói.

Có lẽ Phó Thị có tiền có quyền, hủy diệt luôn vụ đó cũng không chừng.
Khả năng cao là vì chuyện này nên Phó Nhược Ngôn mới bất đắc dĩ phải nghỉ học trên trường.
Những tin tức này tập hợp vào rồi tụ lại thành tám chữ to trong mắt Lận Thành Duật —— Không có ý tốt, rất không đáng tin.
Tóm lại là một người xấu, để ở bên cạnh Tiêu Tiêu chắc chắn sẽ gây chuyện cho anh ấy.
Nhất định phải đuổi hắn đi..


Mẹo: Bạn có thể sử dụng Trái, Phải, phím A và D để tới các chương.