Lôi Thiên Tứ đã sai người chuẩn bị một bàn ăn thịnh soạn để tiếp đãi Tề Đẳng Nhàn, khi nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn dẫn theo một cô gái đến, ông ta càng vui mừng hơn nữa.
Trên bàn ăn, Lôi Chấn Kỳ và Lôi Chấn Lân ngồi ở hai bên trái phải của Lôi Thiên Tứ, Lôi Tuyết Kiều, người đã từng có chút xích mích với Tề Đẳng Nhàn cũng có mặt ở đó.
Nhìn thấy người con gái bên cạnh Tề Đẳng Nhàn đã đổi từ Từ Ngạo Tuyết thành Dương Quan Quan, trong lòng cô ta càng thêm xem thường hắn hơn nữa, cô ta thầm mắng trong lòng: “Hừ, đồ đàn ông cặn bã!”
Tề Đẳng Nhàn có lẽ sẽ rất vui nếu như biết được suy nghĩ ở trong lòng cô ta, ưu điểm mà anh đây giấu kín như vậy thế mà lại bị cô nhìn thấu trong nháy mắt rồi.
“Hôm nay là một cơ hội rất tốt, mọi người đều đang có mặt ở đây.” Lôi Thiên Tứ cười cười, ông ta mở một bình rượu trắng lâu đời và rót rượu cho mọi người.
Lôi Tuyết Kiều nói: “Ông nội, cháu không uống được rượu trắng!”
Lôi Thiên Tứ lại nói: “Bình rượu này cháu phải uống một chén mới được, dù sao thì có muốn uống loại rượu này thêm lần nữa cũng không còn cơ hội đâu!”
Lôi Tuyết Kiều không nói gì nữa mà để mặc cho Lôi Thiên Tứ rót cho cô ta một chén, nhưng cái mùi nồng nặc của rượu trắng lại khiến cho cô ta cảm thấy hoa mắt chóng mặt.
“Rượu ngon đấy!” Tề Đẳng Nhàn ngửi ngửi một chút rồi lên tiếng khen ngợi, sau đó bảo Lôi tổng quản đi lấy giúp một bình nước khoáng một cách rất chuyên nghiệp.
Lôi Thiên Tứ thấy bộ dạng ra vẻ ta đây của Tề Đẳng Nhàn thì cười phá lên, giơ ngón tay cái lên và nói: “Ồ, chuyên nghiệp đấy!”
Tề Đẳng Nhàn nói: “Bố tôi thích món này, tôi học từ ông ấy đấy.”
Dương Quan Quan âm thầm ghi nhớ trong lòng, thì ra Tề Bất Ngữ thích rượu trắng, vậy thì sau này cô ấy sẽ sưu tập một ít rượu ngon, chờ đến dịp Tết thì mang qua đó. Như vậy thì cô ấy mới có thể đặt mình vào vị trí thuận lợi nhất trong cuộc cạnh tranh này!
Lôi Thiên Tứ mỉm cười và nói: “Tổng giám mục Tề là một người rất tốt, cậu ấy hào hiệp trượng nghĩa và vô cùng nhiệt huyết, rất giống với ta của hồi trẻ. Ta mong rằng sau này Lôi gia chúng ta cũng có thể hòa thuận với cậu ấy và mãi mãi làm bạn!”
“Việc ta có thể giao phó Tàu thuyền Lôi thị cho cậu ấy chính là sự tín nhiệm mà ta dành cho cậu ấy, ta cũng mong rằng sự tín nhiệm này có thể do các con tiếp tục kế thừa.”
“Trong cuộc đời của mỗi con người, bạn bè là hiếm có, tri kỷ lại càng hiếm có hơn.”
Lôi Chấn Kỳ gật gật đầu và nói: “Tổng giám mục Tề có ơn cứu mạng đối với con, có ơn huệ lớn lao đối với cả Lôi gia chúng ta, hơn nữa còn một người vô cùng chính nghĩa, Lôi Chấn Kỳ con nhất định sẽ báo đáp cậu ấy cho dù có phải thịt nát xương tan!”
Lôi Chấn Lân cũng mỉm cười và nói: “Tổng giám mục Tề có ơn huệ lớn lao đối với Lôi gia chúng ta, thậm chí còn nhờ Tôn Thanh Huyền tiên sinh đến để chữa bệnh cho con và anh trai, trong lòng con vô cùng biết ơn. Nếu như tổng giám mục Tề đã coi Lôi gia chúng ta như bạn bè thì Lôi gia chúng ta sẽ mãi mãi là bạn tốt của tổng giám mục Tề!”
Lôi Tuyết Kiều lại có chút không được vui vẻ, cô ta vẫn có chút mâu thuẫn đối với Tề Đẳng Nhàn, thế nhưng ông nội, bố và cả chú cô ta đã nói như thế rồi, cô ta nào dám làm trái lại?
“Những người có tính cách giống nhau tất nhiên sẽ thu hút lẫn nhau và đi cùng với nhau, mặc dù tôi quen biết Lôi lão có hơi muộn nhưng trong lòng tôi đã mong muốn được kết bạn với những anh hùng như Lôi lão từ lâu lắm rồi.” Tề Đẳng Nhàn nhấp một ngụm nước khoáng rồi nhấc chén rượu trắng lên.
Tất cả mọi người đang có mặt ở đó đều một hơi uống cạn.
Sau khi uống xong một chén rượu, Tề Đẳng Nhàn khẽ nếm thử một chút rồi lại uống thêm một ngụm nước khoáng.
Đây là cách thưởng thức rượu trắng nồng độ cao thượng hạng mà Tề Bất Ngữ dạy cho hắn, sau khi nhấp một ngụm rượu thì sẽ dùng một ngụm nước khoáng tinh khiết để súc miệng và nuốt xuống rồi lại tiếp tục thưởng thức chén tiếp theo.
Tham gia Group: Phố Truyện – Đọc truyện chữ mới nhất (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website