Vật Hy Sinh Nữ Phụ Gả Lần Hai Công Chiếm

Chương 14: Nương nương, Hoàng thượng triệu



Nương nương, Hoàng thượng triệu* Người hồi (trở về) cung (canh hai)

Tạ BíchbSơ cảmathấy nhiệmlvụ chi nhánh thuận lợiihoàn thành nên vẻtmặt thoải mái màetrở về phủ Tể Tướng, vừa tớijcửa đã cảm thấy không khí hơi khôngsđúng.(nhiệm vụ chi nhánh hay nhiệm vụ phụ là một thuật ngữ trong game online, người chơi ngoài hoàn thành nhiệm vụ chính có thể hoàn thành các nhiệm vụ này để nhận thêm kinh nghiệm, vật phẩm, kỹ năng,…)

Cẩm Trùqliếc mắt nhìn xegngựa dừng ở cửa, lại gần bênstai Tạ Bích Sơ nói: “Nương nương, hình như lànngười trong cung.”

Tạ BíchbSơ cảm thấy tâm tìnhkhơi không tươi đẹp, vội vàngrvào phủ thì phát hiện Tạ Dịch Giang đang chờ trong sảnh chính1, còn có một người khác, chính làxtrưởng ban thư ký của Hoàng đế Bệzhạ đại Hoàn đế quốc, đồng chí

Thấy Tạ BíchbSơ đi vào, Lý Lộc ngay lập tức vội vàng đứng lênbhành lễ: “Nô tài ra mắt Hoàngbhậu nương nương.”

Tạ Bích Sơ khoátbkhoát tay: “Đứng lên đi, hai ngày này Bệ hạ có tốt không?”d.đ,l,q,đ

“Bệ hạ longbthể an khang3, chỉ là có chút nhớ nhungkNương nương, cho nên để nô tài chuyển lời đến nươngfnương, để nương nương tranh thủ thời gian hồi cung…… Á, nươngunương làm sao vậy?”

Tạ Bích Sơbnghe đến câu thứ hai thì đã biết hắn tới là để làm gì rồi, mấtkhứng mà hơi dẩu miệng, ngay lập tức một tay vịn trán, lảosđảo hai bước, đụng vào một cái ghế, lúc này mới nhờ Cẩm Trùsđỡ mà ngồi xuống, giọng nói suy yếu khoát khoát tay vềbphía hắn: “Không sao.”d;đ’l;q’đ

Tạ Dịch Giang lạidgần, vừa lo lắng sai người đi mời đại phu4 vừaqđi tới đứng ngăn cản tầm mắt của Lý Lộc: “Bảo Nhi, conylàm sao vậy, nói với phụ thân chỗ nào không thoải mái.”diễn@đàn_l0Đ

Tạ Bích Sơ ngẩngbđầu, vẻ mặt vô tội nháy mắt mấy cái về phía ngài, vừa dựa vào trênhngười ngài, giọng nói cũng là mềmjmại mang theo tiếng khóc, nghe rất tội nghiệp đáng thương: “Phụ thân, đầu của con thật choángtváng, thật là đau, may màbTĩnh Vương Điện hạ vẫn luôn thúc giục con trở về nghỉ ngơi, nếu không chỉ sợ đã ngất ở nửaeđường rồi, ôi chao ——”

Tạ Dịch Giangarũ mắt xuống, đưa tay ôm lấy tiểu cô nương bị “Té xỉu”, nghiêngsđầu nhìn về phía Lý Lộc, dung nhanbnhư ngọc lúc này lồng thêm vẻ âu lo, giữa trán có vết nhăn nhàn nhạt, vẻ buồn rầu cũng rất làhnặng nề, “Lý công công, thân thể1Bảo Nhi vốn đã không tốt, hôm nay lại bị hù dọa dẫn đến kinh sợ, bây giờ thật sự làưkhông thích hợp hồi cung, kính xin công công bẩm rõ chi tiếtbvới Thánh thượng, hi vọng Thánh thượng tha thứ một chút.”

Nói thì nói như thế, có điềufánh mắt của Tạ Dịch Giang nhìn hắn lành lạnh, như ánh trănggmờ ảo trên sóng xanh nơi hồ nước lạnh lẽo, mờ ảoblạnh nhạt.

“Chuyện này……” Tới đónbHoàng hậu hồi cung chính là thái giám bên ngườibcủa Cảnh Diệp, Lý Lộc, cách làm lần này vốn là thểbhiện sự coi trọng của Cảnh Diệp đối với Hoàng hậu, nhưngbmà rất rõ ràng là bản thân Tể tướng đại nhân và Hoàng hậubcũng không định phối hợp.

Từ nhỏ Lý Lộcbđã khôn khéo, mặc dù trung thành với Cảnh Diệp, nhưngbmà cũng không muốn đắc tội Tể Tướng và Hoàng hậu, có điềubnhớ lại trước khi xuất cung hoàng thượng trảmbđinh tiệt thiết5, giọng điệu không chopphép chống lại, hắn hơi do dự, vẫn là nói: “Đại nhân thứ tội, việconày chỉ sợ không ổn, thánh ý6 của Hoàng thượngblà, trong cung là nơi Ngự y tụ tập, thức ăn thuốcrthang cũng đều là tốt nhất, bây giờ Nương nươngbngất xỉu, nên hồi cung nghỉ ngơi cho thỏa đáng, vả lại Nươngxnương thăm người thân đã mấy ngày, nếu vẫn khôngnhồi cung thì không hợp lí.”

Hắn ngừngbmột chút rồi nói tiếp: “Hoàng thượng còn nói, đại nhân bảo vệ bấtblực khiến Nương nương gặp ám sát, vẫn là ở trong cungban ổn không có nguy hiểm……”

Lời của hắnbcòn chưa nói hết, trong mắt Tạ Dịch Giang đột nhiên dâng lênfsự hung ác, trên tay vừa hơi động, lại bị người bắt lấy, Tạ DịchsGiang cúi đầu, thấy Tạ Bích Sơ đang lo lắng mà nhìnlngài, ngón tay mềm mại trắng nõn dùng sức nắm tayqngài lại, đôi môi mấp máy, không tiếng động làm rabhình dáng của miệng khi phát âm: Con hồi cung.

Tạ Dịch Giangbhơi nhíu mày, đang muốn mở miệng nói chuyện, trên tayslại bị nàng nhéo một cái, chỉ có thể nhắm mắt lại nhịnđrồi lại nhịn, lần nữa mở miệng giọng nói đã vững vàngytrở lại, nghe qua có vẻ ôn hòa lại chứa đựng sự lo lắng, chỉ cóoTạ Bích Sơ đang đối mặt với ngài mới có thể thấy, trongbmắt ngài ẩn sâu ý lạnh.

“Nếu là thánh ýbcủa Bệ hạ, thần tất nhiên tuân chỉ, chỉ là còn phải làm phiền côngpcông chờ chút trong khoảng thời gian uống cạn ly trà7, đợi ta đểfcho người thay Nương nương chỉnhylý một chút.” Nói xong cũng không đợi Lý Lộc nói chuyện, trực tiếpkcất giọng nói: “Người tới, mang côngqcông đi dùng chút cơm canh trước.”

Lý Lộc nghebngài nói đồng ý, liền thởbphào nhẹ nhõm, cũng không có ý kiến gì khác đối với yêu cầu nhỏ của ngài, chắp tay vớibngài một cái liền rời đi trước.

Tạ Dịch Giangbbất đắc dĩ ngồi xuống ghế dựa bên cạnh, “Bảo Nhi, nếu nhưbcon không muốn hồi cung, phụ thân tự có biệnbpháp.”

Tạ Bích Sơbcũng rất là bất đắc dĩ, nàng đúng là không muốn hồi cung, khôngungờ biểu hiện rõ ràng như vậy khiến Tạ Dịch Giangkchỉ cần một ánh mắt đã nhìn ra, “Phụ thân đã vìfta làm rất nhiều, nhưng dù sao hắn cũng là quân, ta chỉulà không hiểu, sao hắn lại đột nhiên gọi ta hồi cung, sắc trờiecũng đã trễ thế này, đúng là một đêm cũng khôngbtha.”

Mí mắt Tạ DịchbGiang cụp xuống, nhưng mà trên mặt lại nở nụ cười, dungbmạo tuấn mỹ đến mức khiến trăng thanh gió mátlcũng xấu hổ mà tránh đi, ngàirgiơ tay khẽ vuốt đầu tócdnàng, thở dài nói: “Cuối cùng Bảo Nhi cũng đã lớn lên, trong lòng biết tính toán trước, tuy làbphụ thân cảm thấy an ủi, nhưng cũng không6vui mừng, Bảo Nhi, thế gian không sạch sẽ, phụ thânbtình nguyện con không bao giờ phải tiếp xúc với nó, trướcbđây là phụ thân không có bảo vệ con, nhưng mà sau này……”

Ngài nghiêng ngườibsang hỏi nàng một câu, ánh mắt của ngài cực kỳ nghiêmbtúc, tình thương của cha và sự thương tiếcbdày đặc bao bọc lấy nàng, trongbhô hấp đều là sự ấm áp ngọt ngào của hạnh phúc, lần đầu tiên nàng thực sự cảmbnhận được, tình thương của cha như núi cao, nhưbbiển sâu, như đồng bằng mênh mông bát ngát, đáng tin, sâu sắc, bao la.

Ngài nói: “Bảo Nhi, conbcó muốn xuất cung8?!”

Chú thích:

* triệu = gọi

1 sảnh chính: có thể hiểu là phòng khách

2 đồng chí: người cùng chí hướng chính trị, trong quan hệ với nhau, từ dùng trong xưng hô để gọi một người với tư cách là đảng viên đảng cộng sản, đoàn viên một đoàn thể cách mạng hoặc công dân (có quan hệ công tác) ở một nước xã hội chủ nghĩa.

3 long thể an khang = thân rồng mạnh khỏe => chỉ sức khỏe của vua chúa mạnh khỏe

4 đại phu = thầy thuốc = bác sĩ

5 trảm đinh tiệt thiết = chém đinh chặt sắt: nói một cách chắc chắn, kiên quyết

6 thánh ý: ý chỉ của bậc thần thánh/thiêng liêng => ở đây dùng để chỉ ý chỉ/ý muốn của vua chúa.

7 chờ trong khoảng thời gian uống cạn ly trà: đây chỉ là cách nói ước lượng, Tể tướng yêu cầu Lý Lộc cho một khoảng thời gian, không phải thực sự chỉ là một đoạn thời gian đúng bằng việc uống một ly trà.

8 xuất cung = ra khỏi cung


Mẹo: Bạn có thể sử dụng Trái, Phải, phím A và D để tới các chương.