Uyển Ngưng nghe xong thù bĩu môi, nhìn xuống những xiên thịt rồi ngẩng đầu lên nhìn anh: ” anh đã dậy từ mấy giờ thế? “
– ” hừm…tầm hơn 4 giờ “
Cô hơi nheo mắt lại nhìn anh với ánh mắt dè chừng: ” nhân lúc em ngủ, anh có làm gì không? “
Phong An Huy đưa hai tay lên tỏ ý bản thân không làm gì sai trái: ” không hề nha!! Sao em lại nghĩ anh như vậy chứ? “
Uyển Ngưng mỉm cười không trả lời, cô ngẩng đầu lên nhìn về phía trước thấy bình minh.Phong An Huy cũng ngẩng đầu lên nhìn theo Uyển Ngưng
Hai người ngồi đó lặng thinh nhìn về phía ánh sáng bình minh đang từ từ xuất hiện trên bầu trời, Uyển Ngưng cúi xuống nhìn bàn tay của anh đang đặt lên tay mình sau đó siết chặt lấy.Cô thấy vậy thì cười thầm quay đi chỗ khác nói: ” mãi có hôm anh dậy sớm đi ngắm bình minh nhỉ? “
Anh nghe xong cũng mỉm cười ngồi nhích lại gần chỗ của Uyển Ngưng: ” Vậy sao? Hay ngày nào anh cũng dậy sớm ngắm bình minh với em nhé? “
Hôm đó là ngày mà Phong An Huy hết thời gian bị đình chỉ nên cả hai cùng nhau quay trở lại trường học của mình.Ngồi trên ô tô đi đến trường, Phong An Huy không khỏi ngáp một cái: ” Uyển Ngưng!! Hôm nay chúng ta nhất định phải đi học sao? “
Uyển Ngưng đang lật quyển sách giáo khoa nghe vậy liền gật đầu, đã ba ngày bọn họ không đi học kiến thức chắc chắn sẽ có nhiều lỗ hỏng nên hôm nay cô nhất định phải kéo Phong An Huy đi học cùng
Khi hai người đi ở khuôn viên trường có vô số ánh mắt nhìn về phía họ nhưng cô cũng chẳng bận tâm đến bọn họ vì dù sao có giải thích thế nào đi chăng nữa mọi chuyện vẫn như vậy mà
– ” Uyển Ngưng!! trưa nay về chung cư không? “
Cô lúc này đang tập trung vào quyển sổ ghi chép của mình khẽ gật đầu cho có lệ: ” ừm…”
Thấy bạn gái không tập trung vào việc nói chuyện với mình, Phong An Huy tức giận cầm lấy quyển sách của Uyển Ngưng tức giận nói: ” không cho em đọc nữa!! “
Uyển Ngưng nghe vậy không khỏi nhíu mày, cô vỗ một cái lên người anh: ” đừng trách vì sao trưa nay em quá đáng với anh!! “
Phong An Huy nghe vậy lập tức trả cho cô quyển sách: ” anh xin lỗi!! “
Buổi trưa đó khi hai người chuẩn bị về thì có một cô gái xuất hiện chặn đường của hai người.Uyển Ngưng nhìn cô gái thấy có chút quen quen nhưng cô không tài nào nhớ ra được đó là ai
– ” ờm… xin lỗi vì đã làm phiền… nhưng cho tớ hỏi một câu được không? “
Uyển Ngưng thấy vậy chỉ mỉm cười khẽ gật đầu trong lòng thầm nghĩ có lẽ đây là người đến tỏ tình Phong An Huy chắc trưa nay quay về cô phải dạy dỗ lại cái tên này mới được!! Có bạn gái rồi nhưng vẫn thu hút người con gái khác!!
– ” tin đồn hai bạn…yêu nhau có phải sự thật không ạ!! “
Phong An Huy nghe xong câu hỏi đó liền mỉm cười hiếm có người hỏi một câu mà khiến cho anh cực kỳ hài lòng: ” đương nhiên là…”
Chưa kịp nói hết, Phong An Huy đã bị Uyển Ngưng huých một cái vào eo khiến cho anh không kịp trở tay lập tức co người lại.Cô nở một nụ cười tươi nhẹ nhàng nói: ” không!! Bọn tôi không hẹn hò “
Cô gái kia nghe xong thì không khỏi vui mừng, cô ấy gật đầu rồi cúi người trước họ: ” làm phiền hai bạn rồi ạ!! “
Nói xong lập tức xoay người chạy đến vị trí của bạn mình, Phong An Huy nghe vậy không khỏi bĩu môi không vui: ” hừ… “
Cô nghe vậy thì mỉm cười đi nhanh đến xe ô tô mở cửa làm động tác mời với thiếu gia nhà mình, Phong An Huy liếc quanh thấy mọi người đang nhìn về phía bọn họ.Anh chỉ có thể diễn chung với cô, Phong An Huy hừ lạnh một tiếng kiêu ngạo đi đến ngồi vào trong xe ô tô
Uyển Ngưng chỉ mỉm cười đóng cửa xe sau đó đi đến ghế phụ lái, tài xế thấy hai người đã ổn định vị trí lập tức lái xe rời khỏi trường đi đến khu chung cư
Ngồi trên xe Phong An Huy tỏ ra bản thân đang dỗi cần cô đặc biệt phải quan tâm đến anh nhưng Uyển Ngưng cũng chẳng thèm bận tâm, cô cúi xuống xem bài học của mình
Anh ngồi sau liếc thấy Uyển Ngưng không quan tâm liền ho một tiếng nhưng cô cũng chẳng quan tâm…tức quá Phong An Huy ho thêm một tiếng nữa ra hiệu
Tài xế run rẩy nhìn qua gương chiếu hậu xem thiếu gia nhà mình có bị làm sao không.Trái với thái độ kiêng dè của tài xế Uyển Ngưng lại chẳng bận tâm đến xem anh có chuyện gì hay không