Khả Hân nhanh chóng, kêu người chuẩn bị phòng cho hai người, Tử Yến cõng Diệp Bạch trên lưng, đi vào phòng, nhẹ nhàng đặt Diệp Bạch xuống.
Đồ nhi, ngươi toàn làm ta phải lo lắng.
Tử Yến thở dài, thầm nghĩ, chẳng có việc gì làm, Tử Yến rời khỏi gian phòng, dạo quanh hoa viên, một bóng hình quen thuộc, tiến đến chỗ cô, Tử Yến nhìn chằm chằm, cố nhớ ra người trước mặt là ai, như hiểu được suy nghĩ của Tử Yến, người đó nhanh chóng lên tiếng.
“Cao nhân, ta là Nhược Tuyết.”
Tử Yến lúc này cười cười, gãi đầu.
“Vậy à.”
Nhược Tuyết lại nói tiếp.
“Cao nhân, hay là chúng ta, tìm chỗ uống trà, tâm sự.”
Tử Yến nghĩ một lúc, rồi đáp lại.
“Được.”
Nói rồi, cả hai tiến đến giữa hoa viên, có một khu ngắm cảnh nhỏ, cả hai nhanh chóng vào bên trong, ngồi vào ghế, Nhược Tuyết rót cho Tử Yến chén trà.
“Cao nhân, mời uống.”
Tử Yến đưa tay, nhận lấy chén trà, rồi nhanh chóng đưa lên miệng uống.
“Cao nhân, ta mạo muội xin được biết tên ngài.”
Tử Yến uống xong chén trà, đặt xuống, đáp lại.
“Ta tên Tử Yến, ngươi cứ gọi ta là Yến tỷ.”
“Yến tỷ, ta hiểu rồi.”
* * *
“Lâm đại nhân, mọi người đã tập hợp đầy đủ rồi.”
Lâm Hàn sửa lại y phục, trên tay cầm một tờ giấy lớn.
“Được, ta đến ngay.”
Nói xong, Lâm Hàn nhanh chóng đi đến chỗ hẹn, với hai giới kia, đến nơi, Mạc Tử Bắc và Dạ Thiên Vương, đã có mặt tại bàn, Lâm Hàn đứng trước mặt hai người, không muốn mất thời gian, nhanh chóng mở tờ giấy trên tay ra.
“Các vị, mời nghe chiến thuật của ta.”
Sau khoảng một canh giờ, Lâm Hàn cũng trình bày xong, toàn bộ chiến thuật, bỗng tiếng vỗ tay vang lên.
“Lâm quân sư, quả là danh bất hư truyền.”
Dạ Thiên Vương lên tiếng nói.
“Các vị, ta đã chuẩn bị phòng, mời các vị nghỉ ngơi, ngày mai chúng ta ra trận.”
“Được.”
Hai người đồng thanh đáp.
Chiến thuật của Lâm Hàn hiểu đơn giản là, dùng những tên yếu kém, liên tục tiêu hao sức mạnh của tiên đế, sau đó khi tiên đế đã yếu, thì toàn quân tấn công, để phòng những trường hợp xấu nhất, Lâm Hàn còn chuẩn bị thêm ba bốn phương án khác.
Lâm Hàn thở phào nhẹ nhõm, tay đặt trên trán, ngã khụy xuống ghế, có lẽ do mệt mỏi, vẫy tay gọi ra bảng hệ thống.
“Hệ thống, ngươi xem có đồ nào tốt, tốt mà ta mua được không?”
Hệ thống nghe xong, bắt đầu tìm kiếm, sau một lúc liền có kết quả.
[ Kí chủ hiện tại, đang có năm nghìn sáu trăm bốn mươi ba, điểm tích phân, vật phẩm được đề cử:
Trường sinh phù, giá bán: Năm nghìn điểm tích phân.]
Lâm Hàn đưa tay chạm vào, tấm phù, một luồng thông tin nhanh chóng hiện ra.
Trường sinh phù, khi sử dụng, bản thân lập tức được tăng thọ mệnh, lên gấp mười lần so với ban đầu, thể lực và các chỉ số khác, cũng tăng gấp hai lần so với ban đầu.
Lâm Hàn suy nghĩ một lúc, rồi đưa tay, ấn vào nút mua.
[ Ting! Chúc mừng kí chủ mua thành công.]
Ngay sau đó, giữa không trung, một tấm phù nhanh chóng hiện ra, Lâm Hàn đưa tay, nắm lấy tấm phù.
“Hệ thống, ta muốn dùng trường sinh phù.”
Trường sinh phù, bay lơ lửng giữa không trung, rồi dần bị hấp thụ, bởi cơ thể Lâm Hàn, lát sau, sau khi quá trình này hoàn thành, Lâm Hàn vươn vai, khởi động lại cơ thể.
Quả là đồ tốt, ta thấy cơ thể khỏe mạnh hơn gấp bội.
Lâm Hàn thầm cảm thán, rồi nhanh chóng ngồi lại xuống ghế, ung dung nghỉ ngơi.
* * *
Diệp Bạch từ từ mở mắt ra, lấy tay sờ đầu, không ngờ bản thân vẫn còn sống, nhanh chống lấy lại tinh thần, bước chân xuống giường, khởi động lại cơ thể uể oải.
Cùng lúc, Tử Yến sau khi nói chuyện với Nhược Tuyết, cũng trở về, mở cửa ra.
“Sư tôn, sao người lại ở đây a?”
Đối mặt với câu hỏi của Diệp Bạch, Tử Yến nhanh chóng kể lại, rồi đi đến chỗ Diệp Bạch, muốn xoa đầu hắn, nhưng lại nhận ra bản thân lùn hơn Diệp Bạch, vẻ mặt giận dỗi.
“Sao ngươi dám cao hơn vi sư.”
Diệp Bạch khó hiểu mà gãi đầu.
Nữ nhân này bị sao vậy a?
Diệp Bạch thầm nghĩ, nhưng cũng chỉ đành cúi xuống.
“Bây giờ ta lùn hơn sư tôn rồi, ngài đã chịu chưa.”
Tử Yến thấy vậy, nhanh chóng đi tới xoa đầu Diệp Bạch.
Hắc hắc, quả là đồ đệ ngoan của ta.
Tử Yến vẻ mặt vui vẻ, vừa xoa đầu Diệp bạch, vừa nghĩ.
Khoảng một canh giờ sau.
Diệp Bạch nhanh chóng rời khỏi phòng, sau khi thỏa mãn xong Tử Yến, đi dạo xung quanh, xong tìm một nơi yên tĩnh, ngồi xuống bắt đầu tu luyện, linh khí xung quanh tập trung lại, Diệp Bạch hai mắt nhắm chặt, toàn lực chuyên tâm tu luyện.