“Ngoài ra, Trần Thiên Hủ, con trai trưởng nhà họ Trần ở Vân Xuyên đã tới thành phố Kim Lăng dưới sự sắp xếp của nhà họ Giang rồi, bây giờ đang ở khách sạn Kim Lăng, chuyện này cũng chẳng phải chuyện tốt đẹp gì cho cam!”
“Tóm lại, khoảng thời gian này là lúc rất rối loạn, nhà họ Giang đang nhăm nhe chúng ta, quyết tâm tiêu diệt nhà họ Tần chúng ta, chúng ta nhất định phải kiên định!”
“Chờ tới khi đại ca qua ải! Đó chính là lúc nhà họ Tân chúng ta nở mày nở mặt!”
“Đến khi đó, mọi nỗi tủi nhục chúng ta từng phải chịu! Đều phải trả lại cho bọn chúng gấp bội!”
Cùng lúc này. Nội bộ liên minh võ đạo thành phố Kim Lăng.
Một người đàn ông trung niên mặc áo đen chắp hai tay sau lưng, đứng trước cửa gỗ, nhìn về dòng xe cộ tấp nập ở đằng xa.
Người này chính là võ giả Thiên Cảnh duy nhất được biết đến hiện tại ở thành phố Kim Lăng, Vương Nhạc Hiên.
||||| Truyện đề cử: Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân |||||
Mà ở phía sau ông ta chính là hai vị cường giả võ đạo! Một người là phó minh chủ Dương Đỉnh Thiên, trung kỳ Địa Cảnh.
Gòn một người khác là Viên Thiên Cương, đỉnh phong Huyền Cảnh, là thành viên cốt lõi.
“Ý của các người là, tên cường giả Thiên Cảnh đột nhiên xuất hiện kia không những can thiệp vào chuyện Huyết Thủ Nhân Đồ, mà còn đi khắp nơi giết hại người vô tội bừa bãi?”
Vương Nhạc Hiên quay đầu lại từ tốn nói.
“Đúng vậy! Tên này thật sự vô cùng hống hách, xem mạng người như cỏ rác, không xem bất cứ ai ra gì cải”
Viên Thiên Cương cung kính đáp.
Người chết là cháu họ của gã, đương nhiên gã phải ra sức bôi nhọ Lâm Phong!
“Minh chủ, tên này làm rung chuyển thành phố Kim Lăng quá chừng, đến cả tam đại gia tộc mà tên đó cũng không coi ra gì, với lại theo như tin tức ngầm thì có vẻ như đến cả Tam Khẩu Đường cũng bị tên này doạ cho một phen.”
Dương Đỉnh Thiên nói xong thì lắc đầu:
“Lai lịch tên này không rõ, cứ như bỗng dưng xuất hiện vậy! Không có gốc rễ, tên đó hành động hung hãn như thế cũng chẳng phải chuyện tốt với thành phố Kim Lăng!”
giờ tam đại gia tộc thành phố Kim Lăng đang chia ra mà trị, tứ đại bang phái phụ trách quản lý an ninh trật tự, một khi sự cân bằng này bị phá vỡ thì mọi thứ sẽ rối loạn!”
Vương Nhạc Hiên nghe vậy thì tỏ ra trầm tư.
Suốt hồi lâu sau ông ta mới hỏi:
“Các người không đi điều tra thân phận của tên đó sao?” “Có điều tra! Nhưng toàn là tư liệu trống!”
“Tên này tên là Lâm Phong, nhà ở thôn Lâm Gia ở ngoại thành, từ nhỏ lớn lên ở thành phố Kim Lăng, mười năm trước tốt nghiệp đại học Kim Lăng!”
“Ba mẹ cậu ta bị xe rác đâm chết ở Vân Xuyên, cậu ta còn có một đứa em gái, đứa em gái này ngoài dáng dấp xinh đẹp ra thì cũng không có gì đặc biệt cải”
Dương Đỉnh Thiên nói đến đây thì dừng lại một lúc, rồi nói tiếp:
“Điều khó hiểu ở đây là cậu ta đã từng biến mất suốt mười năm! Khoảng thời gian này bị bỏ trống, tôi đã tìm tất cả các mối quan hệ rồi mà vẫn không thể tra rai”
“Biến mất mười năm?”
Vương Nhạc Hiên nheo mắt lại, tự nhỉ:
“Xem ra, trong mười năm này cậu ta đã gặp một điều may mắn bất ngờ gì đó! Chẳng lẽ được tông môn nào đó trên núi nhận?”
“Tôi cũng nghĩ như thết”
Dương Đỉnh Thiên đáp.