Uyển Ngưng thanh y giản dị bước lên lôi đài, cuối cùng cũng đến lượt nàng.
Đối thủ là thiếu chủ của thành Thanh Ngân chính là chuẩn con nhà người ta đẹp trai lại giỏi trong truyền thuyết.
Uyển Ngưng đang suy nghĩ lung tung thì Nam Cung Trạch lên tiếng:” Ta sẽ không nương tay, hy vọng cũng dùng toàn bộ thực lực”
Uyển Ngưng không đáp.
Những người trên khán đài đều nghĩ nàng đến vòng này dựa vào may mắn, nhưng bọn họ thì khác.
Không ai có thể dựa vào may mắn mà một đường vào thẳng xếp hạng
Nam Cung Lễ tập trung quan sát hai người trẻ trên đài.
Ông muốn biết nàng đến cấp độ nào rồi, dựa vào trận đánh với Diệp Hải nàng chỉ có thể trên bát cấp, một tiểu cô nương không ít bí mật.
Đại nhi tử của ta có lẽ là phép thử tốt nhất ở đây đi
Hải Ngao lên tiếng nhắc nhở:” Bắt đầu đi”
“Hỏa Viêm Quyết” Nam Cung Trạch không chút chậm trễ lao về phía nàng
Uyển Ngưng nhanh chóng vận dụng Phiêu Miễu thân pháp né tránh.
Mà trong tay nàng lúc này khối băng hình cầu nháy mắt ngưng tụ, đồng thời được đánh ra:” Băng Cầu”
Nhiệt độ xung quanh nhanh chóng giảm xuống, Nam Cung Trạch xoay người đánh tan những khối băng của nàng.
Tay phải đánh ra, chưởng ấn rực lửa trên không trung trở nên mờ ảo, từng đạo tàn ảnh hiện lên
Uyển Ngưng nhìn thấy chưởng ấn thì nhíu mày, đây chính là lợi thế linh căn song hệ sao.
Phong Hỏa kết hợp đúng là khó chơi.
Tốc độ chưởng ấn nhanh nhưng nàng cũng không chậm, lại có phiêu miễu thân pháp kết hợp có thể sánh một tu sĩ phong hệ rồi
Trên lôi đài một băng một hỏa không ngừng va chạm, năng lượng khuếch tán, chưởng ấn nổ tung giữa không trung, không gian rung động kịch liệt, hỏa diễm nóng bỏng tràn ngập bầu trời.
Dưới không gian này, Uyển Ngưng không ngừng thôi động Băng Tiêu, mười đạo, trăm đạo, ngàn đạo nhắm đến Nam Cung Trạch mà phóng đi.
Nam Cung Trạch lúc này chưa kịp hồi thần vì chưởng ấn bị đánh tan, đã thấy hàng ngàn mũi tên hướng hắn lao tới.
Phong linh căn thôi động đến cực hạn, dù hắn có nhanh đến đâu cũng không thể hoàn toàn né tránh Băng Tiêu của nàng.
Nam Cung Trạch hai bên tay áo bị Băng Tiêu xe rách đến lợi hại, nhưng hắn tránh được chỗ hiểm, cũng không quá chật vật.
Không gian quanh tay hắn dao động Phong Hỏa Thương liền xuất hiện, có vẻ như bây giờ mới trận đánh thật sự
Uyển Ngưng nhìn lại mình, tay không tấc sắt.
Tâm khẽ động lấy trong không gian ra một thanh kiếm đen, có chút gỉ.
Mọi người thấy nàng lấy ra vũ khí liền ngưng trọng, ai ngờ khi nhìn thấy thanh kiếm cũ mục trên tay nàng lại có chút muốn cười.
Cô nương à người ta Phong Hỏa Thương linh khí oai phong, còn cô lấy ra thanh kiếm gỉ làm gì a.
Nó chịu được công kích sao!
Đương nhiên nàng không rảnh giải thích về thanh kiếm này vì Nam Cung Trạch không ngừng tấn công.
Uyển Ngưng dùng kiếm để đỡ, lúc mọi người nghĩ thanh kiếm sẽ bị đâm gãy thì nó hoàn toàn không sứt mẻ chút gì, thậm chí một vết xước cũng không có.
Lại đánh thêm trăm chiêu, thanh kiếm vẫn hoàn mỹ như cũ.
Thân ảnh Nam Cung Trạch nhanh như thiểm điện bắn về phía nàng:” Thương Nghênh Quyết, Hỏa Viên Thương”
Âm thanh vừa dứt, trông chốc lát cổ lực lượng khổng lồ bắn ra, trường thương trong tay hắn xuất ra vô số thương mang, tạo thành thương mang lớn chục ngàn thước.
Kình khí nóng bỏng không ngừng tỏa ra
Nhìn thương mang mang lực lượng to lớn, một người không nhịn được cảm thán:” Đây chính là đẳng cấp Trúc cơ tu sĩ, quá mạnh rồi”
Nam Cung Lễ cùng các gia chủ không hẹn cùng nhìn vào thân ảnh nhỏ bé dưới thương mang, không biết nàng sẽ dùng chiêu bài gì, chống trả trực tiếp sao! Không thể nàng không có sức mạnh đó.
Toàn trường như nín thở chờ hành động của nàng, chỉ thấy Uyển Ngưng thu thanh kiếm vào không gian.
Chẳng lẽ nàng định bỏ cuộc? Như trả lời cho câu hỏi của mọi người, ngọc thủ nàng vẽ ra hình một đóa băng liên.
Băng liên hóa hình một cách nhanh chóng, đóa băng liên mắt thường có thể thấy nó lớn lên một cách nhanh chóng, không gây ra một chút ba động, nhưng người xem có thể cảm nhận được khí tức lạnh lẽo tỏa ra từ nó, chợt rùng mình.
Pháp Quyết này thật đáng sợ
Nam Cung Lễ thực lực mạnh nhất ở đây ông liền có thể nhìn ra đóa băng liên đó đang điên cuồng hút linh lực người dùng, mức linh lực này đã sớm vượt qua cửu cấp rồi, có thể nói nha đầu này, nha đầu này không phải tu sĩ luyện thể cảnh nữa mà đã Trúc cơ.
Trúc cơ tu sĩ mười lăm tuổi.
Thật điên rồ.
Gia chủ các nhà lúc này mà không nhận ra sự khác thường nữa thì chỉ có thể về hươu thôi, trong mắt ai cũng chứa đầy sự kinh ngạc, không ai nói cũng có thể nhận ra trong lòng họ lúc này rung động đến mứa nào.
Thiên tài gia tộc trấn Thanh Ngân, thật nực cười.
Nàng xuất hiện chính thức đặt dấu chấm cho những gia tộc cho rằng mình có thiên phú hơn người
Uyển Ngưng sau khi băng liên ổn định, liền không mặn không nhạt nói:” Trúc cơ sao.
Không chỉ có mình ngươi”.