Nhưng sự tồn tại của nguyên thân vốn là vì làm nền cho sự tốt bụng, lương thiện và xinh đẹp của nữ chính, không có lần từ hôn này thì cũng sẽ có nội dung khác của kịch bản ấn định sẵn ở trên người nàng, là một nữ phụ làm bàn đạp cho nữ chính nàng không có lựa chọn nào khác.
Hiện tại không biết vì nguyên nhân gì, nguyên thân ngoài ý muốn mà chết đi, Trần Hi xuyên qua.
Lúc này đầu nàng rất đau, suy nghĩ cũng rất rối, tạm thời vẫn chưa xác định được nàng đã xuyên vào giai đoạn nào theo nội dung cốt truyện của nguyên tác.
Vươn tay ra từ trong chăn, run rẩy sờ sờ chỗ trán bị băng bó, giống như là bị va đập, đụng một cái đã đau đến mức khiến nàng nhe răng trợn mắt.
Kỹ thuật chữa bệnh ở thời cổ đại lạc hậu như vậy, đập đầu mà không thể khử trùng cẩn thận, chẳng phải dễ dàng đi đời nhà ma sao.
Nghĩ như vậy, tay nàng chạm xuống chỗ trán không bị thương.
Nóng rực.
Lúc này Trần Hi mới kịp phản ứng, thì ra mình bị sốt.
Trách không được vì sao nàng lại cảm thấy lạnh, luôn run rẩy.
Nghĩ đến nguyên thân chính là bởi vì té bể đầu một cách ngoài ý muốn, nhiễm trùng sốt cao mà chết, cũng thật thê thảm.
So với kết cục buồn bực mà kết liễu cuộc đời mình trong sách, xem như nàng ấy cũng đã được giải thoát.
Nhưng người xuyên không đến đây như nàng thì thảm rồi.
Tuy nhiên, nàng cũng không phải nguyên thân, coi như không biết tác giả xây dựng nhân vật nguyên như thế nào, nàng cũng không ngốc đến mức luôn tranh giành cao thấp với nữ chính, huống hồ chi nàng còn biết trước nội dung cốt truyện, càng không có khả năng đi theo nội dung cốt truyện mà tác giả đã định sẵn.
Cổ họng Trần Hi khô rát, không biết là khát hay là sốt, nuốt nước miếng cũng tốn sức, cũng không có tinh thần để suy nghĩ xem sau này nên làm gì bây giờ.
Nàng ngẩng đầu nhìn xung quanh, không biết người nhà của nguyên thân đã đi đâu, trong phòng ngay cả một người cũng không có.
Thật sự khát chịu không nổi, nàng chống người ngồi dậy, nhìn thấy trên bàn trong phòng có đặt một ấm trà, mơ mơ hồ hồ đi qua đó.
Nước trong bình đã sớm lạnh tanh, nhưng nàng cũng không quản nhiều như vậy, ùng ục ùng ục, một hơi uống hơn phân nửa bình, rốt cuộc cũng dễ chịu hơn một chút.
Sau khi đã tỉnh táo lại, suy nghĩ hỗn loạn cũng dần dần hồi phục.
Đầu Trần Hi vừa tỉnh táo, khuôn mặt vốn đang đỏ bừng trong nháy mắt đã trắng bệch.
Nàng rùng mình một cái.
Ông trời đúng là biết trêu người!
Nàng đã nói quá viển vông rồi, lí do vì sao nguyên thân đột nhiên chết đi, nguyên lai là do vết thương trên đầu của nàng, chính là vào buổi sáng sau khi đi đến nhà vị hôn phu tài tử kia để từ hôn, trên đường về nhà bị người ta đuổi theo chửi bới cho nên không cẩn thận đã bị ngã.
Từ hôn?
Từ hôn!
Hơn nữa lại vừa từ hôn vào hôm nay!
Khi biết được mình xuyên sách, Trần Hi không mắng chửi người.
Khi biết được nàng xuyên vào một nhân vật phản diện có kết cục thê thảm, Trần Hi cũng không mắng chửi người.
Nhưng lúc này, nàng trừng lớn mắt, nghiến răng nghiến lợi, thầm mắng định mệnh máu chảy đầy đầu.
Sự kiện quan trọng nhất, có thể tránh được kết cục thê thảm của nhân vật gốc, chính là từ hôn.
Lúc vừa mới uống nước, nàng còn nghĩ, chỉ cần nàng không từ hôn khi vị hôn phu gặp nạn, không phân cao thấp cùng nữ chính, sống cuộc sống bình yên của mình, thì cuộc sống cũng không đến nỗi tệ.
Kết quả, vừa tỉnh táo lại một chút, ký ức của nguyên thân đã nói cho nàng biết, hôn đã từ rồi, hơn nữa lại là vừa mới từ hôn.
Trần Hi vốn đã sốt đến choáng váng đầu óc, trước mắt choáng váng từng đợt.
Loại khởi đầu địa ngục này đúng là đang trêu ngươi nàng mà?
Nàng vốn là một kỹ sư hóa học, thức đêm làm thí nghiệm đã rất thảm rồi, vậy mà còn bị thế này nữa sao? Rốt cuộc nàng đã gây ra tội lỗi gì!