Đô Thành, lầu ngắm cảnh.
Trên tầng hai, có hai cô gái ngồi trên bàn bên cửa sổ, ngoài cửa sổ chính là cảnh tượng phồn hoa của Đô Thành.
Hai người có dung mạo xuất chúng như vậy, không khỏi làm người khác liên tục liếc nhìn.
“Lý tỷ tỷ, mời.”
Mộ Dung mở miệng, lấy trà thay rượu kính nữ tử trước mắt, mỉm cười nói.
“Đa tạ công chúa điện hạ.” Lý Ấu Vi cũng nâng ly lên, nhẹ nhàng nhấp một ngụm.
“Nghe nói, Lý tỷ tỷ đến Đô Thành với Tam hoàng huynh của †a, trên đường có gặp phải phiền toái gì không?” Mộ Dung nhẹ giọng hỏi.
“Không có.” Lý Ấu Vi khẽ gật đầu, nói: “Nhờ có Tam điện hạ quan tâm nên suốt cả đường đi cũng coi như thuận lợi.”
“Vậy thì tốt”
Mộ Dung mỉm cười nói: ‘Mộ Dung mến mộ tên tuổi Lý tỷ tỷ đã lâu, giờ biết được tỷ tới Đô Thành nên nóng lòng đến gặp. ngay, mong rằng Lý tỷ tỷ thứ lỗi cho sự đường đột của Mộ Dung.”
“Công chúa điện hạ khách khí rồi, có thể được công chúa điện hạ triệu kiến là vinh hạnh của Ấu Vi.” Lý Ấu Vi nhẹ giọng nói.
Mộ Dung nghe vậy cũng nhẹ nhàng cười một tiếng, nói: “Lý tỷ tỷ, chúng ta không cần nói những lời khách sáo này. Không biết lần này Lý tỷ tỷ tới Đô Thành có tính toán gì không? Hay là tới phủ công chúa của ta ở thêm mấy ngày đi. Ta ở phủ đệ bên ngoài, đã lâu rồi chưa về đó, nếu Lý tỷ tỷ tới được, ta cũng có thể nhân cơ hội mà thỉnh cầu mẫu hậu cho ta ra ngoài cung ở thêm mấy ngày.”
“Rất cảm tạ lời mời của công chúa điện hạ, chẳng qua là lần này Ấu Vi tới Đô Thành là để thương nghị chuyện hợp tác, hành trình và chỗ ở đều đã được sắp xếp xong, chỉ có thể nói xin lỗi với công chúa điện hạ”” Lý Ấu Vi ôn hòa nói.
“Như vậy sao, vậy thì thật là đáng tiếc.”
Mộ Dung lộ vẻ tiếc nuối, thế nhưng chỉ sau thoáng chốc, nàng đã khôi phục lại như lúc ban đầu, cười nói: “Được rồi, dù sao Lý tỷ tỷ cũng đang ở ngay trong Đô Thành, nếu Mộ Dung muốn gặp tỷ thì vẫn có cơ hội.”
“Vâng.” Lý Ấu Vi khế gật đầu, không nói thêm gì nhiều.
“Đúng rồi, Lý tỷ tỷ mới vừa nói chuyện hợp tác, chẳng biết đã chọn sẵn nhà nào đúng ý hay chưa, Mộ Dung cũng có chọn được mấy người khá tốt, có thể tiến cử cho Lý tỷ tỷ.”
Mộ Dung nửa khách sáo, nửa chân thành nói.
“Lúc ở thành Du Châu, Tam điện hạ có nhắc đến ba gia tộc với Lý gia, Trưởng Tôn gia, Thương Minh, còn có tiền trang Doãn Thị, Tam điện hạ nói sẽ hỗ trợ tiến cử, chẳng qua là vẫn chưa thể gặp được” Lý Ấu Vi nói.
“Thương Minh, tiền trang Doãn Thị.”
Mộ Dung nhẹ giọng nhắc lại, có ánh sáng thoáng qua trong đôi mắt xinh đẹp.
Đúng thật là Tam hoàng huynh đã tiến cử họ, mặc dù hai nhà này đều có quan hệ với triều đình, nhưng cũng có dính dấp rất sâu với Tam hoàng huynh.
Đề cử ba nhà, đã có đến hai nhà là thế lực của Tam hoàng huynh, mục đích gì thì không cần nói cũng biết.
Xem ra, mặc dù lần này Tam hoàng huynh hoàn thành nhiệm vụ phụ hoàng giao phó, nhưng cũng ẩn giấu không ít tư tâm trong bóng tối.
“Nếu Tam hoàng huynh đã tiến cử được cho tỷ rồi, thì Mộ Dung cũng không nhiều chuyện nữa.”
Mộ Dung há miệng, tựa như muốn nói điều gì nhưng rồi lại nuốt xuống.
Lý Ấu Vi thấy vậy, rất là phối hợp hỏi: “Công chúa điện hạ, Ấu Vi mới tới Đô Thành, còn rất nhiều chuyện cũng không quen thuộc với Đô Thành, mong rằng công chúa điện hạ có thể chỉ giáo một vài điều.”
“Quả thật ta có mấy câu nói muốn nói với tỷ.”
Mộ Dung suy nghĩ một chút, chân thành nói: “Thế lực ở Đô Thành rắc rối phức tạp, mặc dù mọi người đều đang dốc sức vì triều đình, nhưng trong bóng tối cũng có rất nhiều người bụng chứa dao găm, tỷ tìm người hợp tác vẫn phải cẩn thận một chút mới được.”
“Công chúa điện hạ có nên nói thẳng được không?” Lý Ấu Vi trầm giọng hỏi.
“Tai vách mạch rừng, có mấy lời ta cũng không thể nói quá rõ.
Mộ Dung nhìn về phía tầng hai náo nhiệt, nói: “Tỷ cẩn thận một chút là được, dĩ nhiên, nếu tỷ có thể tin tưởng, không ngại hợp tác thì có thể thử suy tính đến Trưởng Tôn gia, đó là gia tộc mẫu hậu ta, ta vẫn có thể nói giúp tỷ mấy câu.”
Lý Ấu Vi nghe Cửu Công Chúa nói xong, khế gật đầu một cái, nói: “Ấu Vi đã ghi lòng tạc dạ lời dặn của công chúa.”
“Được rồi, không nói những chuyện phiền lòng này nữa, Lý tỷ tỷ có thể kể cho ta một ít chuyện thành Du Châu hay không? Cho tới bây giờ ta vẫn chưa ra khỏi Đô Thành, ta tò mò chuyện bên ngoài lắm đấy.”
Đã đạt được mục đích nên Mộ Dung cố ý chuyển đề tài, bắt đầu nói chuyện phiếm cùng nữ tử trước mặt, cố găng lột bỏ sự đề phòng của nàng ấy.
Quả nhiên, nghe thấy Cửu Công Chúa không đàm luận chuyện hợp tác nữa, vẻ mặt Lý Ấu Vi bớt căng thẳng đi rất nhiều, giọng cũng theo đó mà nhẹ nhàng hơn, nàng ấy hỏi: “Công chúa điện hạ muốn nghe cái gì?”
“Kể một chút chuyện Lý phủ đi, ở Đô Thành này, Lý phủ đã trở thành một câu chuyện truyền kỳ, nhất là những thứ đồ hiếm lạ mà Lý phủ phát minh, từ trước nghe ta cũng chưa từng nghe qua.” Mộ Dung nói.
Lý Ấu Vi cười một tiếng, nói: “Chắc công chúa đang nói đến những thứ như nước hoa, lưu ly và xà phòng nhỉ, đây là do một vị lão tiên sinh trong phủ ngày xưa đi du lịch hải ngoại học được, Lý gia may mắn nên được lão tiên sinh trợ giúp, mới có thể chế tạo ra những thứ này.”
“Sao?”
Mộ Dung nghe vậy, mặt lộ vẻ kinh ngạc, nói: “Sao ta lại nghe nói những vật này do Tam công tử của Lý phủ phát minh, là ta nhớ nhầm sao?”
“Đều là lời đồn đãi thôi.”
Lý Ấu Vi cười nói: “Khi Lý gia chúng ta bắt đầu buôn b án nước hoa và xà phòng, tiểu đệ ta còn chưa đến bảy tuổi, làm sao có thể phát minh những thứ này chứ.”
“Nói cũng đúng.”
Mộ Dung gật đầu, nhưng trong lòng nàng vẫn không hoàn toàn tin, đôi khi không có lửa thì sao có khói, vị Tam công tử Lý gia kia có quá nhiều câu chuyện để đời, bất kể là lời đồn đãi hay là sự thật đều đáng để hoàng thất chú ý.
Lý Ấu Vi nhìn thái độ Cửu Công Chúa trước mặt, cười nhạt, cũng không nói gì nhiều.
Nàng ấy biết hôm nay Cửu Công Chúa hẹn nàng tới đây là mục đích gì, chỉ có điều nàng ấy đã tới Đô Thành, không tránh được việc tiếp xúc cùng người của hoàng thất. Nàng ấy ra mắt Cửu Công Chúa, cũng có thể xem thử những người khác sẽ có phản ứng gì.
Như đã nói qua, Cửu Công Chúa này quả nhiên y như lời đồn, đẹp nghiêng nước nghiêng thành, tuyệt đối có thể gọi là nữ tử đẹp nhất Đại Thương, nếu có thể gả vào Lý phủ làm thê tử của tiểu đệ nàng ấy, vậy thì không còn gì tốt hơn nữa.