Khi Hứa Tiểu Ngôn đang cứu xong một bách tính gặp nạn xoay người rời đi, đột nhiên một bóng đen màu tím không biết lúc nào đã lặng yên đến sau lưng Hứa Tiểu Ngôn, nhanh như thiểm điện đâm tới sau lưng nàng. Tiếng thét của lão già gây nên chú ý của Hứa Tiểu Ngôn, nàng kinh nghiệm chiến đấu phong phú, cả người ngã về trước né tránh công kích mà trên người vẫn mặc Đấu Khải đề phòng bị ám sát.
Hào quang màu tím cơ hồ xẹt ngay sát sau lưng nàng. Hứa Tiểu Ngôn kêu lên một tiếng, toàn thân bị tia sáng kia đánh bay ra ngoài, đụng vào một toa xe cách đó không xa rồi bật ngược trở lại.
Đấu Khải màu xanh đậm nở rộ từng điểm tinh quang, tận khả năng hoá giải một kích kia. Nhưng công kích của địch nhân quá mạnh mẽ, lưng Đấu Khải bị xé toạc ra, may mà Đấu Khải phía trước ngăn lại phần lớn lực va chạm. Hứa Tiểu Ngôn chỉ cảm thấy toàn thân lạnh lẽo, nàng vội vàng thúc giục Hồn Lực ngăn chặn.
– Là các ngươi gϊếŧ người của ta? Các ngươi đều phải chết!(Tà Hồn Sư)
Thấy Hứa Tiểu Ngôn bị thương, Đường Long từ xa cấp tốc thuấn di tới, Hiên Viên Kiếm và Đế Long Kiếm trong tay cơ hồ bổ về phía bóng đen. Một vầng sáng màu tím đen từ người y toả ra theo đó là 3 Tử 5 Hắc Bát Hoàn dâng lên. Hắc Y Nhân mặc kệ song kiếm bổ vào người mình, khi song kiếm chém vào vầng sáng màu tím đen không thể xâm nhập mảy may. Trái ngược, đại lượng hào quang bắt đầu ô nhiễm Hiên Viên Kiếm với Đế Long Kiếm.
– Nghĩ muốn ô nhiễm kiếm của ta? Mở cho ta.
Đường Long gầm nhẹ và sự ô nhiễm trên Hiên Viên Kiếm với Đế Long Kiếm bị đẩy lui, Đường Long thân hình lui về sau. Hắc Y Nhân thấy Đường Long lui về sau liền vẩy tay, hào quang tím đen bay ra, đánh về phía hắn. Đường Long cắm Hiên Viên Kiếm với Đế Long Kiếm xuống đất, tay phải đưa ray khẽ đánh sang bên, hào quanh tím đen bị hắn đánh tan nhưng làm Đường Long phát hiện là Hồn Lực bản thân bị ô nhiễm.
Thân hình Đường Long lóe lên đã về bên cạnh Đường Vũ Lân, Nguyên Ân Dạ Huy tay cầm cự chùy xuất hiện sau lưng Hắc Y Nhân đập xuống. Hắc Y Nhân vẻ mặt hiện lên vẻ khinh thường, hai tay giơ lên trời, tử quang trong mắt bắn ra bộc phát mãnh liệt.
Song chuỳ rơi xuống, Nguyên Ân Dạ Huy bị tử quang trùng kích, với lực lượng của nàng mà lập tức bật ngược lại, Tạ Giải đang ẩn nấp cũng không thể không nhanh chóng rút lui. Một đạo kiếm quang hiện lên, Diệp Tinh Lan cũng bị đẩy lùi.
Càng đáng sợ là chỉ cần tiếp xúc với tử quang thì đều nhanh chóng bị ô nhiễm, cho dù bọn họ toàn lực thúc giục Hồn Lực cũng không thể thoát khỏi. Đường Long lướt người tiến lên phân biệt đánh một chưởng vào người Nguyên Ân Dạ Huy cùng Diệp Tinh Lan để bọn họ trên người ô nhiễm tán đi.
Đường Long thu về Hiên Viên Kiếm cùng Đế Long Kiếm, đồng tử hóa thành Long Nhãn đồng thời trong tay nắm Long Thần Thương.
– Nguyên Tố Lĩnh Vực.
Đường Long kích hoạt Nguyên Tố Lĩnh Vực của mình, nháy mắt phương viên 1km đều bị Lĩnh Vực bao phủ, Đường Long chân đạp xuống phi tốc thẳng về phía Hắc Y Nhân, Long Thần Thương đâm về trước cùng tử quang đụng vào nhau. Tử quang không ngoài dự tính cũng tràn đến Long Thần Thương muốn ăn mòn và ô nhiễm nhưng có lực lượng ngăn cách.
Long Thần Thương phía đầu thương có Thủy Nguyên Tố bám lấy kèm theo Haoshoku Haki đánh úp về phía Hắc Y Nhân
– Đệ Ngũ Hồn kỹ – Quang Minh Long Vương Biến · Quang Diệt.
Hắc Y Nhân hơi sửng sờ, hào quang màu tím phóng xuất ra hơi ngừng lại. Trước ngực hắn hiện lên một quang thuẫn màu tím. Quang thuẫn kia có hình mai rùa, nó là một con rùa màu tím đen, dùng mai của nó ngăn cản Long Thần Thương.
– Hồn Linh Hộ Thể?
Đường Long tay cầm Long Thần Thương một cái quét ngang chặn đòn công kích của Hồn Linh và mượn lực lui về sau.
– Thú vị.(Hắc Y Nhân)
Tạ Giải nhìn thấy con rùa màu tím đen rơi vào lòng bàn tay Hắc Y Nhân la thất thanh.
– Minh Quy.(Tạ Giải)
•Hồn Thú – Minh Quy: Là Hồn Thú vô cùng hiếm thấy, nó chỉ sinh hoạt ở nơi âm u lạnh lẽo nhất, hấp thu âm khí mà sống. Minh Quy sinh trưởng phi thường chậm chạp, Minh Quy mới sinh ra dài chưa đến một tấc, mỗi nghìn năm mới có thể dài một tấc.
– Hồn Linh – Minh Quy có tu vi Vạn năm.
Đường Long nhìn Hứa Tiểu Ngôn nhắm mắt được Từ Lạp Trí đỡ lấy, hắn nhìn nơi Đấu Khải bị rách lộ ra da thịt có một mảng tím đen đang chậm rãi lan tràn. Hai mắt Hứa Tiểu Ngôn đóng chặt, toàn lực thúc giục Hồn Lực hạn chế lại mảng tím đen.
– Âm Khí nhập thể, nhất định phải giải trừ. Nếu không khi tiến vào kinh mạch thì còn phiền toái hơn.(Tạ Giải)
Đường Long đặt tay lên vị trí tụ tập Âm Khí của Hứa Tiểu Ngôn, hùng hậu Chí Dương Chi Khí xông vào thể nội của Hứa Tiểu Ngôn ép Âm Khí ra ngoài.
– Khá hơn chút nào chưa?
– Không sao.(Hứa Tiểu Ngôn)
Hắc Y Nhân nhìn Đường Long dễ dàng hóa giải Âm Khí nhập thể vào người Hứa Tiểu Ngôn.
– Khó trách có thể gϊếŧ được người của ta. Các ngươi xác thực khác với Hồn Sư bình thường. Rất thú vị, bất quá các ngươi cho rằng bằng vào các ngươi có thể ngăn được ta sao?(Hắc Y Nhân)
Hắc Y Nhân cười cợt nhưng lông mày hơi nhíu.
– Tới rất nhanh, ta phải tốc chiến tốc thắng thôi.(Hắc Y Nhân)
Hắc Y Nhân đôi mắt tím đột nhiên sáng lên, ngay sau đó, một tầng tử quang bay lên sau lưng hắn, hoá thành quỷ ảnh cực lớn. Khí tức toả ra từ người hắn bạo tăng, tiếp theo từng khối áo giáp màu tím đen nổi lên. Áo giáp màu tím đen tràn đầy âm u cùng lạnh lẽo, càng thêm kỳ dị là, trước ngực có một lỗ khảm hình bầu dục. Tên kia ấn Minh Quy vào trong lỗ khảm, lập tức màu sắc trên người Minh Quy càng trở nên thâm thuý.
Sau lưng mở ra một đôi cánh cực lớn là tiêu chí của Nhị Tự Đấu Khải. Từng đám ma văn nổi lên trên Đấu Khải, dưới chân cũng xuất hiện một quang hoàn màu tím đen đường kính ba mét. Khi quang hoàn xuất hiện liền đại biểu cho Tam Tự Đấu Khải.
– Tu vi Bát Hoàn, Tam tự Đấu Khải! Đây là thực lực có thể đối chiến với Siêu Cấp Đấu La không mặc Đấu Khải.
Sắc mặt Sử Lai Khắc Thất Quái đều trở nên khó coi.
– Các ngươi đừng động, ta phải dùng tới Cấm Kỹ mới được.
Chỉ thấy Hiên Viên Kiếm và Đế Long Kiếm từ sau lưng Đường Long bay ra trôi nổi ở bên cạnh hắn đồng thời mi tâm sáng lên và có thêm hai trường kiếm xuất hiện. Sử Lai Khắc Thất Quái nhìn bốn thanh trường kiếm xoay quanh Đường Long hoài nghi không thôi.
Hiên Viên Kiếm – Đông
Đế Long Kiếm – Tây
Thiên Vẫn Kiếm – Nam
Xích Long Kiếm – Bắc
– Tru Ma Kiếm Trận, lên!
– Kiếm Lĩnh Vực
4 thanh trường kiếm bộc phát ra cường đại Sát Ý kết hợp với Kiếm Khí hình thành một đại trận, cộng thêm có Nguyên Tố Lĩnh Vực cùng Kiếm Lĩnh Vực song trọng Lĩnh Vực tăng phúc đem Hắc Y Nhân giam cầm ở bên trong.
Tru Ma Kiếm Trận là biến thể mà Đường Long dựa vào Tru Tiên Kiếm Trận của Thông Thiên Giáo Chủ thôi diễm cũng như xây dựng. Lấy Hiên Viên Kiếm – Đế Long Kiếm – Thiên Vẫn Kiếm – Xích Long Kiếm tứ kiếm hình thành đại trận. Uy lực có thể trực tiếp mạt sát Bát Hoàn Hồn Đấu La trở xuống. Chưa kể, phối hợp thêm Nguyên Tố Lĩnh Vực cùng Kiếm Lĩnh Vực càng tăng cao uy lực để Đường Long tiền vốn cùng Siêu Cấp Đấu La đánh một trận.
Có điều, dùng Tru Ma Kiếm Trận trả lại Đường Long phụ tải siêu lớn, khóe miệng hắn có huyết chảy ra.
Hắc Y Nhân cảm thụ được bốn phía ẩn hiện sát cơ, hắn không dám hành động thiếu suy nghĩ.
– Ngươi cường đại như vậy thì thử xông ra đại trận này của ta đi.
– Tiểu tử, ngươi dùng ra sát chiêu hẵn kiên trì không bao lâu đi? Ta chỉ cần kéo dài thời gian là được.(Hắc Y Nhân)
Hai cánh phía sau đập rung, tay phải nắm trên không trung, lập tức một bàn tay cực lớn màu tím đen phủ xuống đầu Đường Long. Cùng lúc đó, quang hoàn lĩnh vực dưới chân hắn khuếch tán, nhoáng cái đã bao phủ toàn bộ Sử Lai Khắc Thất Quái ở bên trong.
Đường Long bắt đầu điều động Tru Ma Kiếm Trận, trong đại trận quanh thân Hắc Y Nhân có vô số tiểu kiếm phi tới quấ rối để hắn không thể tập trung. Đường Vũ Lân thông qua Tinh Thần Lực biết được đại khái kế hoạch của Đường Long dần biến mất dưới sự yểm hộ của đồng bạn mình. Hắc Y Nhân ngoài mặt không có biển hiện gì nhưng trong lòng sớm đã kinh hãi tội cùng, vì hắn phát hiện cơ thể mình Hồn Lực điên cuồng trôi đi.
Hắc Y Nhân liên tục ở trong Tru Ma Kiếm Trận lắc lư né tránh nhưng trên người vẫn có vết thương do công kích gốc độ xảo trá dẫn tới không kịp thời né tránh.
– Khốn khiếp, ngươi triệt để làm ta tức giận.(Hắc Y Nhân)
– Thanh Long Trảo.
Đột ngột, Đường Long thét lớn và từ trong người Thanh Long chui ra ngoài, Thanh Long nhãn thần nhìn Hắc Y Nhân đầy lạnh lùng, nó nâng lên long trảo chộp xuống.
– Đệ Thất Hồn Kỹ – Hiên Viên/Đế Long Chân Thân.
– Chí Âm Giới Vực!(Hắc Y Nhân)
Đường Long và đồng bạn chỉ cảm thấy mọi thứ xung quanh đều trở nên sền sệt. Một đạo hào quang màu tím đen đột nhiên bay lên từ mặt đất, bao phủ Hứa Tiểu Ngôn ở trong đó. Hơn nữa, trong nháy mắt khi nó xuất hiện đã chặt đứt Tinh Thần Tỏa Liên từ trên người Hứa Tiểu Ngôn.
– Sớm ngờ tới ngươi tập kích nàng.
Nháy mắt, Đường Long và Hứa Tiểu Ngôn hoán vị cho nhau, Đường Long thừa nhận Chí Âm Giới Vực trùng kích lên cơ thể, sắc mặt hơi đổi nhưng khi Thanh Long chui vào cơ thể thì Âm Khí toàn bộ bị đẩy ra ngoài.
– Vũ Lân, động thủ
– Nà ní.
– Tru Ma Kiếm Trận – Tru Thiên!
Phong vân biến ảo, bầu trời bị một thanh cự kiếm rơi xuống mà tách ra, mục tiêu trực chỉ Hắc Y Nhân. Hắc Y Nhân không ngờ tới sát chiêu lại từ phía trên, hắn tính làm ra ứng đối thì Đường Long đã thuấn di tới phía trên cự kiếm, Võ Hồn Chân Thân nắm chuôi kiếm đâm xuống.
Đường Vũ Lân đứng ở bên dưới phát động Đệ Tứ Hồn Hoàn từ Huyết Mạch Hồn Kỹ của mình.
– Kim Long Cuồng Bạo Lĩnh Vực.(Đường Vũ Lân)
– Kim Long Phi Tường.(Đường Vũ Lân)
Hắc Y Nhân tập trung chuẩn bị đối phó với công kích của Đường Long có phát giác chí cương chí dương từ dưới tập kích, hắn cúi đầu thấy được Đường Vũ Lân tay cầm Hoàng Kim Long Thương từ dưới đâm lên.
Tiền hậu giáp kích làm cho Hắc Y Nhân không có khả năng xoay sở.
Oanh
Đường Long và Đường Vũ Lân công kích đồng thời rơi vào trên người Hắc Y Nhân, cả hai nhìn vào khói bụi sinh chờ kết quả cuộc chiến. Khi khói bụi tán đi, cả hai đôi mắt chấn kinh vì Hắc Y Nhân thừa nhận trọng kích không chết có điều bị trọng thương.
Hắc Y Nhân trên người Tam Tự Đấu Khải rách nát vài chỗ, tay trái biến mất cùng với gợn sóng Hồn Lực trên người chập chờn.
– Như vậy, không thể giết được ngươi. Tính ngươi số may.
Phốc
Đường Long một ngụm huyết vung ra ngoài ngã xuống đất, Đường Vũ Lân đưa tay đỡ lấy. Hắc Y Nhân thấy Tru Ma Kiếm Trận phá không chút do dự chạy trốn vì hắn cảm nhận được viện binh đã chạy tới.
Hắc Y Nhân chạy trốn vừa lúc ở không trung một thân ảnh màu trắng lăng không rơi xuống. Hai cánh màu bạc thi triển, kéo thân thể hắn từ từ đáp xuống, dưới chân một quang hoàn màu bạc nở rộ.
– Cảm ơn ngài cứu viện, xin hỏi ngài là…(Đường Vũ Lân)
– Ta là Chiến Thần dự bị thuộc Chiến Thần Điện, Lạc Thiều Phong! Các ngươi rất không tồi, lại có thể đánh trọng thương Tôn Phòng.(Lạc Thiều Phong)
Lúc này, ở phía xa, từng ngọn đèn sáng lên và từng đài Cơ Giáp từ trên trời giáng xuống. Những Cơ Giáp này không chỉ có loại hình chiến đấu mà còn có loại hình chuyên môn cứu hộ. Sau khi rơi xuống đất, bọn chúng hoá thành một bình đài cứu hộ cỡ nhỏ, nhân viên chữa bệnh và chăm sóc đổ ra, đi chăm sóc người bị thương.
Chuyện cứu người đã có người tiếp quản, Đường Vũ Lân bước nhanh đi đến dưới chỗ Lạc Thiều Phong.
– Tiền bối, Tôn Phòng mà ngài nhắc tới là ai?(Đường Vũ Lân)
– Nếu ta đoán không sai thì các ngươi là người của Sử Lai Khắc Học Viện và là Nội Viện Đệ Tử?(Lạc Thiều Phong)
Đường Vũ Lân gật đầu xác nhận thân phận của mình cũng như đồng bạn.
– Ta cũng xuất thân từ Sử Lai Khắc, cũng từng là đệ tử Nội Viện. Người các ngươi vừa gặp là Tôn Phòng, có danh xưng Minh Âm Quỷ Súc. Gia hỏa này là cao tầng trong Thánh Linh Giáo, một thân tràn đầy chí âm khí vô cùng phiền toái. Ta đã đuổi theo hắn rất lâu, thật vất vả mới cảm nhận được khí tức của hắn nên mới chạy tới trước tiên.(Lạc Thiều Phong)