Đường Vũ Lân cùng đồng bạn mình nhờ cứu giúp những bách tính trên Hồn Đạo Hỏa Xa nên Lạc Thiều Phong cho quá gian tới thành thị gần nhất, ở đây bọn họ nghỉ ngơi 1 ngày để chỉnh lý mới thuê Hồn Đạo Ô Tô chạy tới Bắc Hải Thành vì theo địa đồ thì nơi họ cần tới nằm ở hải dương 30km cách từ bờ biển.
Bọn họ khi tới Bắc Hải Thành chạy tới mới biết thành thị gần biển như pháo đài để đề phòng Hải Hồn Thú tập kích. Trước đó, bọn họ có tới làng chài dự định nhờ bách tính chở mình ra khơi nhưng khi biết phải chạy ra 30km đều bị từ chối.
– Chúng ta phải tìm cách vào được Bắc Hải Quân Đoàn để mượn Hồn Đạo Máy Bay để chạy ra ngoài khơi 30km.
Đường Vũ Lân cùng đồng bạn mình thảo luận làm sao để vào được Bắc Hải Quân Đoàn, bọn họ có thể mượn thân phận Sử Lai Khắc Học Viện học viên tới lịch luyện mà mượn đi Hồn Đạo Máy Bay. Cả đám quyết định chủ ý liền tới Bắc Hải Quân Đoàn doanh trại.
– Đứng lại, quân sự cơ mật! Không được phép tiến vào.(Binh lính)
– Xin chào, chúng ta là học viên của Sử Lai Khắc Học Viện. Nhận được nhiệm vụ của Học Viện tới Bắc Hải Quân Đoàn thực hiện huấn luyện quân sự.(Đường Vũ Lân)
Binh lính canh gác nhíu mày nhìn đoàn người Đường Vũ Lân.
– Các ngươi nói mình tới từ Sử Lai Khắc Học Viện? Có gì chứng minh thân phận?(Binh lính)
– Rất dễ. Các huynh đệ, mở Hồn Hoàn.
Đường Long dẫn đầu thả ra Hồn Hoàn của mình, dưới chân xuất hiện Thất Hoàn 2 Hắc 5 Đỏ. 7 người khác đều thả ra Hồn Hoàn mà toàn bộ đều là Ngũ Hoàn Hồn Vương. Binh lính nhìn thấy Hồn Hoàn của nhóm Đường Long thả ra liền biến sắc cùng kính sợ, bọn hắn biết chỉ có Sử Lai Khắc Học Viện mới đào tạo được một đám tiểu quái vật Hồn Sư.
– Các ngươi chờ, ta liên hệ phía trên.(Binh lính)
Binh lính lấy ra Hồn Đạo Bộ Đàm liên hệ cấp trên, một lát sau có xe tới đón nhóm Đường Vũ Lân đi vào Bắc Hải Quân Đoàn. Không lâu sau, một xe quân đội lái tới. Trên xe không có binh lính tuần tra, bảy người Đường Vũ Lân lên xe.
– Lát nữa hành sự tuỳ vào hoàn cảnh, mục tiêu hàng đầu của chúng ta là ở lại. Sau đó liên hệ với học trưởng có quyền lực trong quân đoàn. Chỉ cần có thể giải quyết hoà bình thì chúng ta không cần ‘mượn’.(Đường Vũ Lân)
Xe dừng lại tại một kiến trúc cao lớn, nhóm Đường Vũ Lân xuống xe thấy binh sĩ ra dấu tay xin mời mới đi vào trong.
– Các ngươi là người Học Viện Sử Lai Khắc? Có gì chứng minh thân phận không?(Thiếu Úy)
Đường Vũ Lân lấy ra huy chương đã chuẫn bị sẵn đưa cho Thiếu Úy, Thiếu Úy cầm huy chương nhìn một chút sau đó trả lại.
– Các ngươi đi theo ta.(Thiếu Úy)
Đi gần trăm mét, ở một nơi tương đối trống, một gã quan quân khác đã chờ ở nơi đó. Quân phục Bắc Hải Quân Đoàn là màu xanh đậm, quân phục thẳng tắp tôn lên khuôn mặt anh tuấn của quan quân, trên bờ vai có hai vòng tròn, ở trung tâm còn có một ngôi sao bạc.
– Các thiên tài Học Viện Sử Lai Khắc, hoan nghênh các ngươi tới Bắc Hải Quân Đoàn.(Thiếu Tá)
– Mạo muội tới đây, thêm phiền toái cho ngài.(Đường Vũ Lân)
– Không sao, nói mục đích các ngươi tới đây đi.(Thiếu Tá)
Đường Vũ Lân đem các lý do đã chuẩn bị nói một lần, đại khái bọn họ hy vọng có thể đến Bắc Hải Quân Đoàn tiến hành đặc huấn một thời gian, từ đó hoàn thành nhiệm vụ rèn luyện mà Học Viện giao cho.
– Ta hiểu rồi. Bất quá, tiểu huynh đệ, không biết ngươi có nghĩ tới một vấn đề không, Học Viện Sử Lai Khắc nếu để các ngươi đến Bắc Hải Quân Đoàn chúng ta rèn luyện, vậy, địa điểm rèn luyện là chỗ nào?(Thiếu Tá)
Đường Vũ Lân nghi hoặc nhìn Thiếu Tá.
– Thực tế, các ngươi không phải nhóm đầu tiên đến nơi này của chúng ta. Trước các ngươi, hầu như mỗi vài năm đều có người của học viện tới đây. Chỉ là, số người trực tiếp đến đây giống các ngươi không nhiều lắm. Bình thường đều tìm cơ hội lẻn ra biển. Thậm chí còn muốn xâm nhập và trộm công cụ phi hành của chúng ta. Phần lớn là vậy.(Thiếu Tá)
– Các ngươi lại công khai tiến vào, đây là lần đầu tiên ta thấy từ khi tới nơi này. Không thể không nói, các ngươi so với tiền bối của các ngươi có dũng khí hơn nhiều, cũng tự tin hơn.(Thiếu Tá)
– Nếu ta đoán không sai thì phía Học Viện hẵn cung cấp lộ trình của chúng ta cho Bắc Hải Quân Đoàn các ngươi rồi.
– Đúng vậy.(Thiếu Tá)
Thấy Thiếu Tá gật đầu, Đường Long thân hình thoắt cái biến mất, khi xuất hiện đã ở bên cạnh Thiếu Tá đồng thời Hiên Viên Kiếm kề sát cổ hắn.
– Nói đi, các ngươi muốn xử trí chúng ta thế nào?(Đường Vũ Lân)
Nguyên bản, Thiếu Tá trực tiếp kêu người đi vào còng tay nhóm Đường Vũ Lân áp giải vào đại lao 10 ngày nhưng hắn vạn phần không ngờ tới Đường Long thấy tình thế không ổn trực tiếp bắt mình làm con tin. Những binh sĩ ẩn trong bóng tối thấy Thiếu Tá bị bắt làm con tin trong lòng sốt ruột không thôi.
– Căn cứ theo thời gian Học Viện Sử Lai Khắc cho chúng ta, trong 15 ngày xuất phát từ Học Viện, các ngươi nhất định phải đến được Ma Quỷ Đảo, nếu không tính là nhiệm vụ thất bại, hơn nữa hậu quả rất nghiêm trọng. Cho nên, chúng ta cũng sẽ không làm gì các ngươi, chỉ giam các ngươi lại 10 ngày, sau khi đủ 15 ngày thì các ngươi được thả.(Thiếu Tá)
– Haiz, Long ca buông ra Thiếu Tá đi. Lấy sức chúng ta đấu không lại cả một Quân Đoàn.(Đường Vũ Lân)
– Tuy đấu không lại một Quân Đoàn nhưng ta có thừa biện pháp để các ngươi toàn thân trở ra.
Thiếu Tá bị Đường Long bắt làm con tin trong lòng cả tin, hắn liếc mắt nhìn Đường Long ở bên cạnh mình, hắn không biết Đường Long dựa vào đâu có thể bảo hộ chu toàn cho nhóm hắn từ Bắc Hải Quân Đoàn toàn thân rời đi.
– Chúng ta không có sông chết chiến đấu, không cần huyên náo quá lớn.(Nhạc Chính Vũ)
Đường Long ánh mắt nhìn về phía Đường Vũ Lân thấy hắn lắc đầu mới thu hồi Hiên Viên Kiếm về bên cạnh đồng bạn mình.
– Người tới, đeo còng tay cho bọn họ.(Thiếu Tá)
Đội một binh sĩ từ phía sau chạy ra, trong tay mỗi người đều có một hộp kim loại hình vuông ước chừng rộng một xích, cao nửa xích, bước nhanh tới trước mặt tám người.
– Nếu các ngươi muốn phản kháng, hiện tại còn kịp.(Đường Vũ Lân)
Đường Vũ Lân: Long ca, ngươi chạy ra ngoài tìm cách cùng chúng ta hội họp sau đó cùng nhau tới Ma Quỷ Đảo.
Đường Long: Tốt
Binh sĩ khi tiếp cận Đường Long dự tính đeo còng tay lên tay Đường Long, Đường Long trên người Kiếm Khí dũng động chấn văng binh sĩ ra sau, chung quanh Hồn Đạo Pháo sáng lên tia sáng nhưng bóng hình Đường Long sớm đã biến mất.
Đường Vũ Lân cùng 6 người khác bị còng tay thoáng cái phát giác Hồn Lực bị phong cấm. Chưa kể, Thiếu Tá đề phòng vạn nhất đeo lên mũ giáp phong bế Tinh Thần Lực mới đưa 7 người vào nhà giam nhốt lại.
– Để cho đội đặc công đi tìm bên ngoài trụ sở, ra-đa dò xét xem bọn họ có đồng bọn ở bên ngoài hay không. Với lại, các ngươi tại Bắc Hải Thành truy tìm tung tích của tiểu tử kia.(Thiếu Tá)
Ngục Giam
Đường Vũ Lân dùng ngồi dậy dùng tay đẩy ra mũ giáp sau đó hai tay thoáng vùng vẩy liền kéo đứt còng tay, hắn trợ giúp đồng bạn mình thoát khỏi còng tay cùng mũ giáp.
– Học Viện quá giao trá.(Tạ Giải)
– Được rồi, mắng cũng vô dụng. Cuối cùng cũng không phải tình huống xấu nhất, ít nhất bây giờ chúng ta vẫn ở trong căn cứ, còn tốt hơn là ở bên ngoài. Tạ Giải, ngươi dùng phân thân đi ra ngoài trinh sát một phát.(Đường Vũ Lân)
– Được, yên tâm đi, giao cho ta.(Tạ Giải)
Tạ Giải dùng Ảnh Phân Thân ra ngoài trinh sát, hắn chỉ cần né tránh cảm biến năng lượng là có thể ung dung trinh sát.
Tạ Giải giấu mình ở một góc tối, yên lặng quan sát, phân thân của hắn không thể khoảng cách bản thể quá xa. Với tu vi hiện tại của hắn, tối đa chỉ có thể cách 1 km. Vượt qua khoảng cách này thì muốn giữ liên hệ và khống chế, tiêu hao hồn lực và Tinh Thần Lực đều tăng hơn nhiều lần.
Tạ Giải trinh sát phát hiện ra Hồn Đạo Máy Bay, hắn thao túng Phân Thân chạy tới quan sát cẩn thận mọi thứ. Quan sát xong, Tạ Giải quay về hồi báo lại cho Đường Vũ Lân nắm tình hình.
Đường Vũ Lân phân công Tạ Giải đi quan sát Hồn Đạo Máy Bay điều khiển, tốt nhất là học tập chút thao túng Hồn Đạo Máy Bay.
7 ngày sau
– Sao rồi?(Đường Vũ Lân)
– Có thể xác nhận, hai máy bay trong nhà kho mỗi ngày sẽ phân biệt thi hành nhiệm vụ trinh sát lần lượt vào sáng và tối. Quá trình bọn họ cất cánh ta cơ bản đã nhớ kỹ. Khởi động máy bay và toàn diện gia tốc hẳn không có vấn đề. Khi nào thì chúng ta hành động?(Tạ Giải)
– Sáng sớm ngày mai hành động. Buổi sáng sẽ dễ hơn buổi tối một chút, những người làm nhiệm vụ lúc này cũng mệt mỏi nhất.(Đường Vũ Lân)
Thế là, sáng hôm sau Đường Vũ Lân dẫn theo đồng bạn của mình tiến hành mượn Hồn Đạo Máy Bay.
– Lên phi cơ, Tạ Giải(Đường Vũ Lan)
Tạ Giải sờ sờ trên người Lỗ Phu, lấy được một nút điều khiển hình tròn, đồng thời tháo mũ giáp của hắn xuống đội lên đầu mình. Hắn bấm nút về phía Thiên Tường 17, lập tức, cửa khoang máy bay chậm rãi mở ra.
Tạ Giải là người đầu tiên nhảy lên máy bay, ngồi ở vị trí chủ lái. Diệp Tinh Lan cũng xông lên, ngồi ghế lái phụ. Mỗi một vị trí đều đã được thương lượng trước. Đường Vũ Lân nhảy lên cánh máy bay, một cây Lam Ngân Hoàng vung ra, quấn chặt lấy thân thể Từ Lạp Trí, kéo một phát, dùng lực của hắn quăng Từ Lạp Trí lên, không chút sai sót rơi vào buồng phi cơ. Hứa Tiểu Ngôn cơ hồ cùng lúc bị Nhạc Chính Vũ đưa lên.
– Lão đại, cần võng mạn cùng vân tay để xác nhận.(Tạ Giải)
Đường Vũ Lân hất tay lên, một cây Lam Ngân Hoàng bay ra, quấn chặt lấy người Lỗ Phu ở trong góc. Cổ tay run lên, Lam Ngân Hoàng kéo theo Lỗ Phu tới Hồn Đạo Máy Bay. Tạ Giải cầm ngón tay Lỗ Phu sau đó nắm lấy đầu hắn tiến hành nhận dạng vân tay và đồng tử.
Tích! Tích! Tích!
– Đã thành.(Tạ Giải)
– Nhanh điều chỉnh và khởi động. Dựa theo thời gian chính thức, chúng ta còn một phút. Sau một phút là đến lúc xác định.(Đường Vũ Lân)
Đường Vũ Lân ra hiệu cho Nhạc Chính Vũ cùng Nguyên Ân Dạ Huy vào chỗ. Tạ Giải khởi động Hồn Đạo Máy Bay liền bị người của Quân Đoàn phát giác, hắn nhanh chóng giả giọng của Lỗ Phu trò chuyện. Theo Tạ Giải đẩy cần về trước, Hồn Đạo Máy Bay gia tốc phóng ra ngoài.
– Đấu Khải.(Đường Vũ Lân)
Nguyên Ân Dạ Huy cùng Nhạc Chính Vũ và Đường Vũ Lân thả ra Đấu Khải của mình.
Loa: Nhanh trở về địa điểm xuất phát, nếu không sẽ lập tức phát động công kích. Đây không phải cảnh cáo mà là mệnh lệnh.
– Có bản lĩnh các ngươi đánh lão tử xuống. Nói thật cho các ngươi biết, chúng ta là Sử Lai Khắc Thất Quái thế hệ này. Nếu chúng ta chết rồi, các ngươi đợi lửa giận từ Sử Lai Khắc Học Viện đi.(Tạ Giải)
Mắt thấy Hồn Đạo Máy Bay đã bay ra ngoài khơi, Thượng Tá – Lưu Minh nhanh chóng liên hệ Tướng Quân xin chỉ thị.
– Thiên Tự Phi Hành Quân Đoàn lên không, Quân Đoàn Cơ Giáp Bắc Hải số 1 lên không, đảm bảo an toàn cho bọn họ. Triển khai không trung bảo hộ. Nếu có thể, bức bách bọn họ đáp xuống. Dù bọn họ cố ý như thế nào cũng phải bảo đảm an toàn của bọn họ.(Thẩm Nguyệt)
Thẩm Nguyệt một thân nhung trang đứng trong phòng làm việc. Nàng lông mày nhíu lại khi biết thân phận của kẻ trộm đi Hồn Đạo Máy Bay của mình.
Hứa Tiểu Ngôn cầm bản đồ và từ trên cao nhìn xuống quần đảo đối chiến hình dáng của Ma Quỷ Đảo trên bản đồ chỉ cho Tạ Giải thao túng Hồn Đạo Máy Bay phi tới.
Đúng lúc này, đột nhiên hai tiếng gào thét vang lên. Đường Vũ Lân miễn cưỡng ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy hai bóng đen trong chớp mắt xẹt qua hai bên Thiên Tường 17, cũng là hai chiến đấu cơ, chỉ là tốc độ nhanh hơn bọn họ nhiều.
Hai chiến đấu cơ lượn vòng, ngăn ở trước bọn họ, duy trì tốc độ bay giống bọn họ. Ngay sau đó, lại là hai bộ chiến đấu cơ xuất hiện ở hai bên, và hai chiếc nữa xuất hiện phía sau bọn họ. Tất cả đều duy trì tốc độ giống bọn họ.
– Ra lệnh cho các ngươi lập tức quay lại, nếu không trực tiếp phá huỷ trên không trung.(Binh sĩ)
– Các ngươi ngon thì làm thử đi.(Tạ Giải)
Thẩm Nguyệt nghe Lưu Minh hồi báo lại tình hình liền hạ lệnh khi Quân Đoàn Cơ Giáp tới trực tiếp bắt giữ và tránh tổn thương tới nhóm Đường Vũ Lân.
Hứa Tiểu Ngôn ngồi trong khoang lái dùng thủ thế trò chuyện với Đường Vũ Lân để xin chỉ thị, Tạ Giải đang thao túng Hồn Đạo Máy Bay phát giác có Cơ Giáp tiếp cận.
Phía dưới, tổng cộng có sáu đài Cơ Giáp lao vút lên, tốc độ không chậm hơn chiến đấu cơ. Bọn chúng đều có màu đen và nhanh chóng xuất hiện phía dưới. Mà cũng lúc này, các lỗ phóng đều nhô ra khỏi 6 máy bay xung quanh bọn họ. Sau đó, những tấm lưới lớn được phun ra bằng tốc độ cực nhanh, trong chớp mắt đã bao phủ Thiên Tường 17 ở trong đó.
Những tấm lưới lớn này được tung rất khéo, tránh được động cơ phản lực, hơn nữa sau khi bao phủ bọn họ thì bay lên cao. Động lực của 6 máy bay hiển nhiên mạnh hơn nhiều một cái, trực tiếp muốn mang bọn họ bay trở về.
– Các ngươi nghĩ muốn mang bọn họ đi? Có hỏi qua ta có đồng ý hay không?
Bíu Bíu
Hai tia sáng bắn tới nơi mấu nối tấm lưới giữa các Hồn Đạo Chiến Đấu Cơ làm nó rách mất tạo điều kiện cho Tạ Giải thoát vây. Nguyên bản, Đường Vũ Lân tính động thủ nhưng thấy có người xuất thủ trước cũng thu tay lại.
Toàn bộ binh sĩ điều khiển Hồn Đạo Chiến Đấu Cơ đều ngẩng đầu lên nhìn trên đầu mình, đôi mắt bọn họ co rụi lại khi thấy Hồng cấp Cơ Giáp – Thanh Long phi ở trên đầu mình. Thẩm Nguyệt thông qua Camera nhìn thấy Hồng cấp Cơ Giáp nhịn không được rùng mình.
– Hạ thấp độ cao.(Đường Vũ Lân)
Thiên Tường 17 hạ thấp độ cao, Hồng cấp Cơ Giáp – Thanh Long theo đó hạ xuống độ cao phi hành.
– Mọi người sẵn sàng, ta hô liền nhảy Hồn Đạo Chiến Đấu Cơ.(Đường Vũ Lân)
Đường Vũ Lân hô to sau đó 4 người trong khoang điều khiển tháo dây an toàn nhảy ra ngoài, từng đám Lam Ngân Hoàng kéo lê. Dưới sự khống chế của hắn, sáu thân ảnh cơ hồ theo sát, đồng thời thoát khỏi máy bay, xuất hiện trên bầu trời. Bảy người được Lam Ngân Hoàng quấn quanh, tạo thành một hình thái kỳ lạ.
Hồng cấp Cơ Giáp – Thanh Long phi tới một tay tóm lấy Đường Vũ Lân đang kéo theo đồng bạn mình và một tay khác nắm Thiên Tường 17 cấp tốc lao về phía Ma Quỷ Đảo. Một màn quỷ dị xuất hiện, Hồng cấp Cơ Giáp – Thanh Long phi vào phạm vi quần đảo liền có một vầng sáng hư ảo sau đó liền biến mất, theo đó là Hồng cấp Cơ Giáp – Thanh Long biến mất theo.
Đài quan sát
– Tướng Quân.(Lưu Minh)
– Được rồi, để bọn họ đi vào. Hiện tại ta đã tin tưởng, bọn họ chính là Sử Lai Khắc Thất Quái thế hệ này. Chú ý theo dõi động tĩnh Ma Quỷ Đảo, mức độ sẵn sàng chiến đấu cấp ba. Bọn họ đi vào chắc chắn không có chuyện tốt.(Thẩm Nguyệt)
– Rõ! Chuẩn bị chiến đấu cấp ba.(Lưu Minh)
Thẩm Nguyệt quay đầu nhìn Thiếu Tá Băng Phong.
– Ta cần lời giải thích.(Thẩm Nguyệt)