“Fujimogawa, mày có chuyện gì giấu tao đúng không.” Sầm Dao cởi găng, xoay cái cổ đau nhức vì cả ngày cúi đầu chỉnh số liệu: “Hôm nay mày nhìn tao hơi nhiều rồi đấy.”
“Đừng tự luyến thế bạn ơi.” Fujimogawa đằng hắng: “Tao không có hứng thú với Omega đã kết hôn.”
Bộ dạng đó quá chột dạ, Sầm Dao không nỡ vạch trần. Thật ra không chỉ có Fujimogawa hôm nay bị dở người, mà ánh mắt của tất cả thành viên trong tổ nhìn y cũng không quá bình thường. Sầm Dao mệt mỏi day mày, không muốn theo đuổi tới cùng.
Bởi vì hoạt động và hành trình bị hạn chế, cơm của Sầm Dao cũng là chuyên gia mang tới, địa điểm dùng cơm cũng không được rời khỏi sở nghiên cứu. Lúc ăn trưa mọi người tán gẫu, chỉ là có hơi quá nhiệt tình, nói cái gì cũng phải kéo y vào, như thể muốn che giấu gì đó. Sầm Dao mở EP, phát hiện rất nhiều người căng thẳng, y ngạc nhiên, một ý nghĩ lóe lên, mở trang mạng xã hội.
Jasmine hít một hơi, tiếng thầy ơi còn chưa kịp gọi, màn hình EP không mở hình thức riêng tư của Sầm Dao đã hiện bài viết: 16 tuổi đã vào viện khoa học, dựa vào cái gì? Bám váy hay là mặt.
Cả đám: “…”
Sầm Dao: “Ồ, tiêu đề cũng hấp dẫn phết.”
Nói thật, từ lúc kết hôn với Heinz, Sầm Dao đã chuẩn bị tinh thần bị phơi bày trước công chúng. Thấy một trời tin tức về mình cũng chẳng mấy kinh ngạc, thế là trong sự lo lắng của mọi người, y vừa thưởng thức tráng miệng vừa say sưa đọc những bài viết công kích mình.
Thông tin liên quan tới bối cảnh của y có mặt trên mạng đều được điều tra rất đầy đủ, trừ phần bị đầu não cố ý che giấu, còn đâu rất rõ ràng: 16 tuổi vào sở nghiên cứu vật lý năng lượng cao của viện khoa học, 19 tuổi chuyển sang sở nghiên cứu thiết kế và phát minh cơ giáp; cơ sở giáo dục cấp độ 3 là một trường trung đẳng ở Châu Phật Tây không có danh tiếng gì, còn không có bằng tốt nghiệp. Kinh nghiệm sống sơ sài qua loa, khuôn mặt xinh đẹp, tất cả bổ sung cho nhau.
Ở cuối mỗi bài báo hay bài thảo luận đều sẽ kèm theo một đoạn: Mẹ nuôi của Sầm Dao là viện sĩ viện khoa học, là Sầm Thủ Linh, phó sở trưởng sở nghiên cứu vật lý năng lượng cao. Mà hai tháng trước, Sầm Dao ghép đôi thành công với Heinz Norman, hai người đã cấu thành quan hệ hôn nhân theo luật pháp.
Câu nói này thêm mắm thêm muối, tính gièm pha và công kích lập tức nhóm lửa, dư luận khó chịu, mọi căm tức bất công dồn về phía Sầm Dao. Sầm Dao tổng kết ra hai luận điểm, đại khái là hai cái dựa vào đâu. Dựa vào đâu mà y được vào viện khoa học? Và, dựa vào đâu mà y được kết hôn với Heinz Norman?
“Thầy ơi, thầy đừng buồn.” Jasmine cẩn thận nói: “Bên trên chỉ là muốn bảo vệ thầy, tụi em đều biết thành tựu của thầy mà.”
“À cảm ơn.” Sầm Dao đã ăn xong miếng bánh ngọt cuối cùng, cười bảo: “Chẳng qua là đang nghĩ họ chụp tôi cũng đẹp phết này, chửi gì thì chửi nhưng đều phải công nhận là tôi đẹp, đã thật.”
Cả đám: “…” Không hổ là ngài.
Thời gian ăn vô vị nhàm chán của Sầm Dao nhờ việc này mà vui thú hơn nhiều. Y đổi EP sang hình thức riêng tư, nhìn một đống bình luận gà bay trứng vỡ trong giờ nghỉ trưa cho tan mệt mỏi. Cuối cùng phát hiện, nhóm người mắng mình dữ nhất đều là fan của Heinz.
Nói đúng hơn là những kẻ ái mộ cực đoan.
Cũng ở thời điểm này, Sầm Dao mới biết, người chồng trên danh nghĩa của mình được hoan nghênh tới mức nào, thông báo kết hôn trước đó của y với Heinz đã thu về bao nhiêu nước mắt của người hâm mộ.
“Ngoài cái mặt ra thì đm nó có cái chó gì mà xứng với Heinz?”
“Đầu thai siêu thật đấy, mẹ nuôi là viện sĩ viện khoa học, con trai cả của Sầm Thủ Linh trong bộ ngoại giao, con trai thứ thì ở tòa án Liên Bang. Có bối cảnh như thế hộ giá vào viện khoa học, cuối cùng còn kết hôn với Heinz Norman, cái số chó má gì vậy?”
“Viện khoa học cũng chỉ đến thế thôi, lý tưởng của tôi chỉ là một trò cười.”
“Chế độ hôn nhân xứng đôi quá phản nhân quyền, AO bị ghép trong chế độ này khác quái gì heo bị lai giống?”
Sầm Dao đọc rất vui, cho bình luận này một cái like.
“Loại A thẳng như Heinz Norman, phóng viên hỏi có một câu hình mẫu lý tưởng đã sầm mặt bỏ đi, liệu có tình cảm nổi với một người lạ được ghép với mình không?”
“Ai biết được đấy, người ta là Omega đó nha, còn có cái mặt như vậy nữa. Đàn ông sâu trong xương đều giống nhau cả, khác gì súc sinh đâu.”
Sầm Dao tò mò, một giây sau có cái video xuất hiện giải đáp nghi vấn của y. Trong video đèn flash lập lòe và tạp âm liên tiếp, Heinz mặc lễ phục quân đội không đội mũ, đối mặt với một đám người đặt câu hỏi, vẻ mặt rất lạnh lùng.
Sầm Dao nhướng mày, cảm thấy mới lạ với một Heinz như vậy. Heinz lúc mặt lạnh đúng là khiến người ta sợ cứng người.
Trong video có một giọng nữ đặt câu hỏi: “Xin hỏi thiếu tướng thích Omega như thế nào ạ?”
Heinz nhìn xuống, cầm mũ đứng dậy, lời nói ngắn gọn tràn đầy bực bội: “Thời gian đã hết, phỏng vấn kết thúc.”
Video cũng kết thúc.
Chảnh thật đấy, Sầm Dao nghĩ, một Heinz lạnh lùng và đầy khí thế cũng đáng sợ ra phết.
Có điều, Sầm Dao gõ màn hình EP, chuyện lần này không nhằm vào Heinz, mục đích của người đứng sau hẳn là y.
Linh cảm này được kiểm chứng vào buổi chiều, Sầm Dao đang mua cà phê ở máy bán tự động, màn hình đột nhiên đen sì. Y giật thót, nhìn thấy một con mắt xuất hiện, sau đó là một dòng chữ: “We”re watching you, sweetheart.”
Chúng tôi đang nhìn cậu đấy, cưng à.
Sầm Dao nắm chặt bình cà phê, Alpha ở đằng sau bảo vệ y đã phát hiện vấn đề. Sầm Dao không kịp ngăn đã có người rút súng laser bên hông bắn vào màn hình.
Nhóm Alpha lập tức vây quanh y, tiến vào trạng thái cảnh giới.
“Không sao, xung quanh không có ai đâu, hắn hack vào hệ thống.” Sầm Dao cúi đầu nhìn EP, một giây sau, màn hình EP đen như dự đoán, con mắt quen thuộc lại xuất hiện, sau đó là lời đùa cực ngả ngớn: Thích tôi gọi cậu là sweetheart không? Hay cậu thích được gọi là cục cưng hơn?
Hàng chữ kia chỉ xuất hiện chừng 2 giây, Adam đã giành được quyền quản lý: “Cậu chủ, đang truy lùng địa chỉ người xâm nhập EP.”
Sầm Dao tiếp nhận điều tra trong sự bảo vệ và đề phòng cực độ của mọi người.
Ngoài ra toàn bộ nhân viên nghiên cứu trong sở cũng bị điều tra.
Sầm Dao rất phối hợp, trả lời đi trả lời lại vài câu hỏi vụn vặt. Cục trưởng Cục Điều Tra Liên Bang đích thân thẩm vấn, bốn Alpha bảo vệ y tiếp nhận thẩm vấn xong cũng trở lại, cục trưởng rất xin lỗi gật đầu với y: “Thứ lỗi cho tôi, quy định là như vậy, khiến ngài bị liên lụy rồi.”
Sầm Dao cười với ông ta, ra khỏi phòng thẩm vấn. Y rất điềm tĩnh, sự điềm tĩnh này ảnh hưởng tới người xung quanh, Jasmine đang hoảng loạn nhờ nụ cười trấn an của y mà bình tĩnh hơn nhiều. Sầm Dao ấm giọng hỏi cô: “Trong tổ còn ai nhận được tin nhắn đó không?”
Fujimogawa đáp: “Chỉ có mình mày thôi.”
Sầm Dao đã hiểu.
Nửa giờ sau, báo cáo kiểm tra cho thấy địa chỉ xâm nhập đến từ sở nghiên cứu kĩ thuật tính toán của viện khoa học Đế Quốc Kate.
Giáo sư Sầm và Adrian đồng thời tới nói chuyện với Sầm Dao. Dự án hệ thống G18 Thiên Xu của Sầm Dao sẽ được công bố, tuần sau viện khoa học sẽ đăng văn bản chính thức công khai tiến trình dự án.
“Chủ động dù sao cũng tốt hơn là bị động.” Sầm Dao nói: “Con nghe theo sắp xếp.”
“Dư luận trên mạng đã được xử lý, có điều về sau con sẽ không được tự do như trước nữa. Con yêu, an toàn của con luôn là điều quan trọng nhất.” Giáo sư Sầm sợ y có cảm xúc phản nghịch, an ủi: “Cha con hồi nghiên cứu G17 cũng bị nhốt ở sở nghiên cứu suốt ba năm.”
Sầm Dao cười với bà, lộ hai má lúm đồng tiền, nũng nịu ôm mẹ: “Đừng có lo mà, con không sao hết.”
Nói chuyện xong, Sầm Dao được trả EP. Y nhập vân tay, mở máy lên đã thấy tin nhắn của Heinz: “Sợ không?”
Sầm Dao chầm chậm gõ: “Hơi hơi.”
Heinz lập tức trả lời: “Đừng sợ, anh về rồi.”
Sầm Dao ngẩn người nhìn mấy chữ kia, đúng lúc này tin nhắn của Jasmine hiện lên: “Thầy mau lên xem tài khoản xã giao của thiếu tướng.”
Tài khoản xã giao của Heinz nửa tiếng trước đăng một bức ảnh, Sầm Dao đứng giữa biển hoa hồng trắng, cánh hoa dập dờn, y nhướng mày nhìn ống kính.
[Heinz Norman]: Hình mẫu lý tưởng.