Sau khi gửi tin nhắn xong, Lục Triết rất mong chờ, sau đó anh đang định đi chọn quần áo thì người giúp việc của nhà họ Lục đi tới: “Cậu nhỏ, phu nhân nói đêm nay sẽ có một bữa tiệc trong khách sạn, đến lúc đó sẽ có rất nhiều nhân vật nổi tiếng của thành phố A tụ họp, mong lúc đó cậu có thể lên sân khấu phát biểu.”
Lục Triết nghi ngờ quay người lại: “Tại sao không nói trước?”
“Vốn dĩ cậu có thể chọn tham dự hoặc không nhưng vì danh sách những người giàu năm nay mới được cập nhật… Mọi người rất muốn nghe quá trình lập nghiệp của cậu.” Người giúp việc nói.
Lục Triết nhíu mày, quá trình lập nghiệp của anh? Chẳng qua là mua đi bán lại sản phẩm mà thôi, nhưng những thứ này tất nhiên không thể nói trước công chúng được, anh lập tức gật đầu: “Tôi biết rồi.” Tối nay phải diễn thuyết sâu sắc chút, tốt nhất là để mọi người nghe không hiểu.
Lục Triết ngồi xuống bàn, chuẩn bị bài phát biểu trước, sau đó học thuộc, bây giờ vẫn còn thời gian.
Lúc này Phó Lê đang đứng trước tủ để chọn quần áo mặc vào ngày mai. Loay hoay một lúc lâu, cuối cùng cô quyết định mặc một chiếc áo len trắng mỏng rộng rãi bên trong với một chiếc váy len chữ A màu nâu, sau đó mặc thêm một chiếc áo khoác trắng dài qua mông ở bên ngoài.
Bên trong mặc áσ ɭóŧ giữ nhiệt công nghệ cao tự làm ấm và tất chân thần kỳ, cộng thêm một đôi boot dài qua đầu gối.
Tổng thể trông khá gầy và ưa nhìn.
Đúng rồi, ngày mai trước khi đi chơi cô phải gội đầu rồi chọn một chiếc kẹp tóc phù hợp nữa là xong.
Phó Lê mở ngăn kéo đựng trang sức ra, chọn một lúc lâu, cô cảm thấy nếu trưởng thành quá thì chưa chắc đàn anh sẽ thích nên chọn một chiếc kẹp tóc trẻ trung rồi để bên ngoài trước.
Đúng lúc này, Phó Trịnh Đào về nhà, anh xách theo một chiếc túi rồi gõ cửa phòng Phó Lê: “A Lê, tối nay anh phải tham gia một bữa tiệc, em có đi không?”
“Dạ? Tiệc gì thế ạ?” Phó Lê đẩy ngăn kéo vào, ra mở cửa phòng.
“Là một bữa tiệc bình thường thôi. Nhưng cả nhà chị em cũng sẽ đi hết. Trong danh sách người giàu mới được cập nhật năm nay có một cậu thanh niên không lớn hơn em bao nhiêu tuổi đã xếp hạng 10, tối nay có thể cậu ta sẽ chia sẻ kinh nghiệm kinh doanh hoặc gì đó. Nếu như em có hứng thú thì có thể đến đó nghe, có khi sẽ có lợi cho em, dù sao sau này em cũng phải quản lý công ty.”
Phó Trịnh Đào đã lên kế hoạch rồi, anh ấy chỉ tập trung vào công việc, không có thời gian yêu đương kết hôn, cũng không muốn kết hôn vì sinh con nên anh ấy đã nghĩ đến việc chờ Phó Lê bắt đầu thực tập sẽ cho cô vào công ty, tự mình dẫn dắt cô, rồi sau này giao lại công ty cho cô.
Tốt nhất nên tìm một người chồng ở rể cho Phó Lê luôn, các điều kiện khác thì thoải mái, quan trọng nhất phải là người tốt. Nếu như đối phương không có bố mẹ thì sẽ không có quan hệ mẹ chồng nàng dâu làm em gái anh đau đầu, vậy thì càng tốt.
Phó Lê hơi ngạc nhiên, đây không phải là nói về đàn anh Lục Triết à?
Cô mím môi nói: “Dạ, em đi ạ.”
“Vậy thì em thay quần áo đi, dự tiệc tối nên ăn mặc trang trọng chút.” Phó Trịnh Đào nói.
Phó Lê gật đầu, vội vàng chạy lại vào phòng tìm quần áo trong tủ, chọn bộ quần áo chỉnh tề, khoác thêm một cái áo khoác, đợi đến đó rồi cởi ra.
Cô suy nghĩ một lúc, quyết định sẽ trang điểm nên lập tức ngồi trước gương trang điểm, bắt đầu mân mê.
Sau khi trang điểm xong, cô định đi tìm bé con để nói về cuộc hẹn với đàn anh vào ngày mai, xem chương trình của bé con nhà mình có thể đưa ra ý tưởng gì cho cô không.
Phó Lê vừa mở app nuôi bé con ra đã thấy một khung trò chuyện ảo, bên trên viết: Hôm nay bé con sẽ tham gia một bữa tiệc rất quan trọng, bây giờ bé con đang ghi nhớ bài phát biểu mà bé cần dùng vào buổi tối. Tạm thời bây giờ bé con vẫn chưa chọn được trang phục để mặc trong bữa tiệc tối nay, người chơi có thể chọn một bộ cho bé con nha.
Phó Lê nhìn qua, thấy năm ngôi sao thể hiện trình độ quan trọng của bữa tiệc tối nay ngay phía dưới.
Cô nghĩ đã lâu rồi mình không tiêu tiền cho bé con. Từ khi bé con nhận tổ quy tông thì gần như không thiếu gì hết, quần áo, giày dép đều có cả. Bởi vì không thể thả xuống trong ký túc xá của bé con nên sau này Phó Lê không mua những thứ này cho bé con nữa, chỉ mua giá trị may mắn cho bé thôi.
Phó Lê suy nghĩ một lúc rồi mở cửa hàng, nhấp vào phần quần áo, cô kinh ngạc phát hiện phía trên cùng có một bộ quần áo được đánh dấu chữ “Recommend”.
Cô tò mò click vào, phần giới thiệu được hiển thị bên dưới: Thương hiệu định chế hàng đầu, trên thế giới chỉ có duy nhất một bộ, mặc bộ này vào, bé con của bạn sẽ là cậu bé nổi bật nhất!
Phó Lê nhìn bộ quần áo này, màu nền là màu xám, khi phóng to còn nhìn thấy ánh kim tuyến, cà vạt đính kim cương, giày da cũng là hàng định chế cao cấp, bên trên hiển thị giá gốc là 100.000 vàng, nhưng đang có sự kiện siêu giảm giá nên chỉ còn 1000 vàng.
Đây là sale sập sàn hả? Một trăm nghìn vàng xuống còn một nghìn vàng?
Mua mua mua! Mua cho bé con mặc!
Phó Lê nhanh chóng ấn mua, sau đó quần áo trực tiếp xuất hiện trên giường Lục Triết. Lục Triết đang ghi nhớ bài phát biểu nên không phát hiện, Phó Lê bèn viết vào sổ tay bên cạnh anh: Bé con, mẹ mới mua cho con bộ quần áo mới, tối nay con phải đi dự tiệc đúng không? Mặc vào đi! Con sẽ là bé con nổi bật nhất trong bữa tiệc hôm nay!
Sau khi viết xong, Phó Lê đẩy quyển sổ đến bên cạnh bé con.
Lục Triết nhìn thấy quyển sổ bên cạnh đang động đậy thì nghiêng người nhìn qua, rồi nhìn về phía giường thì thấy ở đó đã được đặt một bộ quần áo.
Anh bước tới cầm quần áo lên xem, thấy trên lớp vải còn có kim tuyến, trong hiện thực trông càng lấp lánh hơn.
Bộ quần áo này… sεメy quá!
Lục Triết mím môi, cúi đầu nhìn giày da, cảm thấy màu sắc của đôi giày này cũng bắt mắt như thế. Anh quay lại bàn, viết: Cảm ơn, lại làm em tốn tiền rồi phải không?
Phó Lê: Không, không, chỉ một nghìn tệ, giá gốc là một trăm nghìn tệ!
Lục Triết: “…” Hệ thống sẽ không yết giá lung tung. Giá gốc là 100 nghìn thì đúng là 100 nghìn thật, hơn nữa 100 nghìn trong đây thì ở hiện thực cũng ít nhất là 1 triệu, còn có thể lên đến 2 triệu cơ…
Bộ quần áo sεメy này đắt vậy cơ á??
Lục Triết quay đầu nhìn lại, quyết định tối nay sẽ mặc bộ này để không làm Phó Lê thất vọng.
Phó Lê thay quần áo xong, chuẩn bị đi ăn tối với anh trai trước, sau khi ăn xong thì đến khách sạn tổ chức tiệc tối. Lúc xuống xe Phó Lê mặc áo khoác, đến khi vào trong khách sạn mới cởi ra.
Lúc Phó Trịnh Đào và cô đi vào, gặp được mấy người bạn cũ thì giới thiệu cô với họ.
Tuổi tác của hai người chênh lệch khá nhiều, không ai nghĩ họ là anh em ruột, đa phần mọi người đều nghĩ Phó Lê là con gái của Phó Trịnh Đào hoặc Phó Lê là người tình mà Phó Trịnh Đào bao nuôi. Khi biết Phó Lê là em gái nhỏ của Phó Trịnh Đào, họ đều khá kinh ngạc.
Diện mạo của Phó Trịnh Đào và Phó Lê không giống nhau, anh ấy thừa hưởng vẻ ngoài của bố mình, còn Phó Lê và chị gái Phó Nhu thì giống nhau mấy phần.
Phó Lê đi theo anh trai gặp không ít người, đầu óc loạn hết cả lên, ngây người không phân biệt được là ai với ai.
Hai người vừa vào không lâu thì chị gái Phó Nhu đến, chị ấy khoác tay chồng, bên cạnh còn có một cặp vợ chồng trẻ đi cùng, chắc là cháu trai và cháu dâu của anh rể. Ngay cả cô cháu gái nhỏ Miểu Miểu của Phó Lê hôm nay cũng mặc một bộ váy công chúa đáng yêu.
Sau khi chào hỏi xong, Phó Lê lập tức nhìn xung quanh. Vì hôm nay Lục Triết phải phát biểu nên chắc chắn anh sẽ đến, chỉ là bây giờ vẫn chưa thấy anh đâu.
Phó Lê nhìn mãi vẫn không thấy Lục Triết, hơi nhíu mày, nghĩ thầm có phải hôm nay đàn anh không đến không.
Cô thấy tiệc tối hơi tẻ nhạt nên đi vào một góc, lấy điện thoại ra, bắt đầu nhìn bé con nhà mình.
Bé con đã thay bộ âu phục định chế cô mua. Nhân vật chibi dễ thương đang mặc bộ âu phục đẹp đẽ. Rõ ràng là một cậu bé đáng yêu, nhưng khuôn mặt lại nghiêm túc không cảm xúc, dáng vẻ mặc âu phục trông rất moe, y như một đứa nhóc giả làm người lớn.
Cô thấy bé con đang đi trên hành lang, xung quanh toàn là người, ngay sau đó, bé đi đến một nơi khá trống, bên trong có một đám người mặc quần áo nhưng lại không có mặt.
Trong lòng Phó Lê suy đoán chắc bé con đã đến nơi tổ chức tiệc tối rồi. Bà mẹ già đang chuẩn bị tán thưởng nhà mình có con trai được lên sân khấu đọc diễn văn thì chợt nghe thấy xung quanh truyền đến những tiếng khen:
“Kia là người xếp thứ 10 trong bảng xếp hạng người giàu được cập nhật năm nay à? Còn trẻ quá nhỉ?! Lúc trước bố tôi nói anh ấy mới hơn hai mươi tuổi thôi tôi còn không tin cơ!”
“Không chỉ trẻ mà còn đẹp trai nữa! Bố tôi còn nói nếu có cơ hội thì có thể liên hôn. Lúc đầu tôi còn không vui cơ nhưng giờ gặp được người thật, tôi quá là vui ấy chứ!”
Phó Lê ngẩng đầu lên thì thấy đàn anh Lục Triết mà cô tìm kiếm bấy lâu nay đã đứng trên sân khấu, trước mặt là microphone, bắt đầu phát biểu.
Phó Lê để điện thoại xuống, tầm mắt dừng trên người anh, nhịp tim cũng dần tăng lên.
Anh đẹp trai, cao ráo, dáng người đẹp, học giỏi, còn biết kiếm tiền, người đàn ông ưu tú như này nói muốn đuổi theo cô…
Phó Lê cảm thấy chỉ cần Lục Triết không có ý muốn đùa giỡn mà muốn yêu thật lòng thì chắc chắn cô sẽ đồng ý.
Dù sao thì… ngoại hình của đàn anh cũng đúng gu thẩm mỹ của cô!
Phó Lê quan sát tỉ mỉ đàn anh Lục Triết trên sân khấu, đột nhiên cảm thấy có gì đó sai sai.
Sao cô thấy bộ quần áo trên người đàn anh Lục Triết… có vẻ hơi giống bộ đồ hôm nay cô mới mua cho bé con nhỉ???
Phó Lê nhíu mày, sau đó nhanh chóng lấy điện thoại ra, nhìn bé con trên điện thoại. Lúc này bé con cũng đang đứng trên sân khấu phát biểu, trước mặt cũng có một cái microphone, tư thế của bé con còn giống hệt đàn anh???
Phó Lê hít sâu một hơi, trong lòng tự an ủi, âu phục của đàn ông đều na ná nhau, chắc là trông giống nhau mà thôi.
Mặc dù trong lòng tự an ủi như vậy nhưng Phó Lê vẫn đi vài bước về phía Lục Triết.
Có giống như cô nghĩ hay không thì lại gần nhìn quần áo trên người đàn anh là biết.
Trên quần áo của bé con có kim tuyến, hình như cô nhìn thấy quần áo trên người đàn anh cũng hơi lấp lánh, có kim tuyến hay không thì phải nhìn gần mới biết!
Tay cầm điện thoại của Phó Lê đang run, mãi cho đến khi tới chỗ cách Lục Triết không xa, cô còn chưa bắt đầu cẩn thận so sánh sự khác nhau giữa bé con và Lục Triết thì đã nhìn thấy… trên màn hình điện thoại mình hiện lên một cô bé chibi dễ thương.
Cô bé… cô bé này có mặt??
Phó Lê tròn mắt ngạc nhiên, đây là lần đầu tiên cô thấy có người có mặt ngoài bé con nhà cô trong app nuôi bé con?
Cô ngạc nhiên cúi đầu quan sát tỉ mỉ cô bé, sau đó phóng to để quan sát kỹ hơn thì hết sức kinh ngạc khi phát hiện ra cô bé này…
Cô bé có mái tóc nâu bồng bềnh gợn sóng, mặc bộ váy dạ hội khá giống cô, trong tay cũng cầm điện thoại, đang cúi đầu xem, cũng đang đứng bên phải bé con.
Ờm… mày nhìn đê, mày nhìn cho kĩ đê!!!