“Đọc xong?” Cygnus chờ Orion sau xem xong mới hỏi.
Orion chau mày, trên mặt là mệt mỏi, gật đầu với Cygnus đang chờ ông trả lời.
“Có suy nghĩ gì?” Nhìn thấy vẻ mặt Orion, Cygnus trực tiếp hỏi.
“Ta… Không ngờ vị đại nhân kia còn làm chuyện như vậy… Phân liệt linh hồn… Ha ha… Hành vi ngu xuẩn cỡ nào… Ha ha…” Cygnus nghe thấy Orion nói vậy, biết ông đã phẫn nộ, cũng phải thôi, mình đã xác lập muốn theo vị đại nhân kia, tin tức đáng sợ này lại truyền đến, dù là ai cũng không bình tĩnh nổi. Trường sinh linh giá! Một vật sẽ làm con người tan nát, một vật từ trước đến nay đều là cấm kỵ, rất lâu trước kia dùng để trừng phạt người có tội ác tày trời! Không hiểu tại sao vị đại nhân kia lại muốn phân liệt linh hồn của chính mình!
Những nghi vấn xuất hiện trong đầu hai người, lúc này Orion lại bỗng lầm bầm nhắc nhở, “Voldemort… Volde-mort… Thoát khỏi tử vong… Thoát khỏi tử vong!” Hai người liếc mắt nhìn nhau, cuối cùng Cygnus lên tiếng trước, ông liếm đôi môi khô ráp, giọng nói khàn khàn: “Chẳng lẽ là vì bất tử?”
Orion lấy gương hai mặt ra gọi cho Abraxas, vừa mới thấy gương mặt của Abraxas, ông đã khẩn cấp nói: “Abrax, lúc trước ông nói với ta vị đại nhân kia thường khoe khoang cuộc sống của hắn dài hơn bất cứ ai?”
“Orion, là một thân sĩ, ông không nên quấy rầy người khác lúc người ta đang ngủ.” Abraxas quần áo hỗn độn, khuôn mặt ửng đỏ, không nói vừa làm gì.
“Chết tiệt! Abrax, nghe rõ, đáp án của ông rất quan trọng với ta, phong độ thân sĩ đi gặp quỷ hết đi!” Orion nghe âm điệu vịnh than không nhanh không chậm của Abraxad, phong độ vẫn duy trì trước giờ rách tươm luôn, lời nói cũng có câu thô tục.
“Hì, bạn tốt, sao hôm nay ông tức gì ghê thế… Được rồi, ta từng nói vậy, vị đại nhân kia gần như hôm nào Tử thần thực tử tụ hội cũng nói thế, ta tin không lâu sau ông sẽ tự nghe được.” Abraxas vốn muốn tỏ vẻ khó chịu khi bị đánh gãy lúc mấu chốt, kết quả lại bị biểu hiện của Orion doạ.
“Ông chắc chắn?” Bởi vì chuyện quá quan trọng, Orion không thể không hỏi lại Abraxas.
Thấy Orion hỏi lại, biểu hiện khác thường, Abraxas hơi nhếch đuôi mày tao nhã, “Ta rất chắc chắn.”
Sau đó, Abraxas thấy Orion vốn khẩn trương lại bình tĩnh lại, hình như đưa ra quyết định gì đó, “Abrax, ta còn một số nghi vấn về hạng mục đầu tư muốn gặp trực tiếp ông để bàn bạc, ông có rảnh thì chúng ta gặp mặt đi.” Ý tứ là, ta có nghi vấn không nhỏ về việc nhà Black gia nhập vị đại nhân kia, ta muốn cùng ông gặp mặt, cho thời gian đi.
“… Được rồi, 2:30 chiều hai ngày sau, quán “Ba cây chổi”, ta sẽ thuê một nhã gian chờ ông.” Abraxas thấy ánh mắt kiên định của Orion, đồng ý gặp mặt.
“Quyết định rồi?”
“Quyết định, không, phải nói là chỉ có thể làm như vậy.”
“Aizz… Ta đi viết thư hồi âm chi Cissy?” Cygnus dùng giọng thương lượng hỏi Orion.
“Đi thôi…”
Narcissa nhận được hồi âm là bảo cô tiếp tục hỏi thăm tin tức về linh hồn kia, sau đó viết thư về nhà, cũng nói phải học tập chăm chỉ, không cần có ý tưởng không nên có, chờ đến ngày nghỉ Giáng sinh về nhà rồi nói.
Dumbledore đương nhiên cũng nghĩ về cách nói Trường sinh linh giá, quyển sách về trường sinh linh giá trong thư viện cũng là do ông bỏ vào, nhưng không ngờ Tom lại thực sự làm như vậy, bằng tính cẩn thận của Tom, chắc chắn cậu ta đã hỏi giáo sư Slughorn, như vậy, dưới sự dẫn đường của ông, ông ta đã chỉ cho cậu phương pháp chế tạo Trường sinh linh giá, xem ra ông cần đến tìm con nhện Slughorn kia để “nói chuyện”.
“Cần chén trà mật ong không?” Dumbledore nhìn thoáng qua giáo sư Slughorn.
“Không cần, Albus, cho ta một chén hồng trà, không thêm đường.”
“Được.” Chờ gia tinh mang một chén trà mật ong gần như chỉ có mật của Dumbledore và hồng trà của giáo sư Slughorn lên, Dumbledore mới cảm khái: “Ta nhớ năm đó Tom là một học sinh xuất sắc.”
“Cậu ta thực sự rất xuất sắc, có thể nói là xuất sắc nhất.” Slughorn hồi tưởng, Dumbledore dùng “Chiết tâm trí thuật” tìm thấy Tom xuất sắc năm đó trong đầu Slughorn.
“Trường sinh linh giá… Ông biết không?” Dumbledore phát hiện khi ông nói trường sinh linh giá, có một đoạn đứt gãy trong trí nhớ Slughorn, các ký ức liên quan đến trường sinh linh giá trở nên mơ hồ.
“Không, ta không quá hiểu, sao vậy, Albus, tại sao ông lại đột nhiên nhắc đến trường sinh linh giá?”
“Oh, không có gì, Horace, đây là mảnh nhỏ linh hồn của Tom.”
“Ý ông là Tom phân tách linh hồn? Hay là ngoài ý muốn?” Còn là một mảnh linh hồn có trí nhớ.
“Ta cũng không rõ lắm, ta nghĩ ta cần ông trợ giúp, Horace.”
“Ta cũng bất lực, Albus, ông hẳn đã nghe nói, ta muốn về hưu, ta mệt mỏi.”
“Đúng vậy, ta đã nghe qua, nhưng không nghĩ là thật, vậy lần khác ta và các giáo sư mời ông đên Hogsmeade uống rượu.”
“Vậy ta phải cẩn thận lựa chọn rượu trong Hogsmaede, vậy đi, ta đi trước.”
Chờ Slughorn đi hẳn, Dumbledore đến trước chậu tưởng ký, thả sợi ký ức về hồi tưởng của Slughorn ban nãy vào, sau đó tiến vào ký ức mơ hồ kia, có thể nhìn ra năm đó Slughorn rất hối hận vì say rượu nói cho Tom phương pháp chế tạo Trường sinh linh giá, có lẽ lúc đó Slughorn đã tự cho mình một “Obilviate (Xoá trí nhớ)”, xem ra phải nhanh chóng mời Slughorn đến Hogsmeade uống rượu thôi.
Hai ngày sau, trong một nhã gian quán ba cây chổi.
Orion vừa vào nhã gian đã ném bùa chống nghe trộm và chống người lạ xâm nhập lên cửa. Abraxas ngồi bên xem động tác thuần thục của Orion, vốn đã nghi hoặc lại càng nâng cao mày, chờ Orion đến trước mặt mình mới mở miệng chế nhạo: “Không ngờ người trong mắt người thường luôn ít dùng ma pháp như gia trưởng nhà Black lại thông thạo ma pháp này như vậy nha!”
Orion cũng không để ý bị Abraxas chế nhạo, trực tiếp ngồi xuống sofa bên cạnh, nói: “Không biết Lucius có nói với ông tình huống gần đây của Hogwarts không?”
“Ý ông là chuyện mất tích gần nhất ở Hogwarts?”
“Đúng.”
“Lucius viết thư về, không phải đã bị Dumbledore giải quyết rồi sao?”
“Vậy sau đó ông có biết không?”
“Còn nữa à? Nói chút nghe coi.”
“Cissy hồi âm nói một linh hồn bám vào thánh vật của Ravenclaw đã gây ra chuyện này.”
Abraxas vốn nhàn nhã ngồi dựa sofa bỗng thẳng dậy, “Linh hồn?”
“Linh hồn này còn không hoàn chỉnh.”
“….. “Trường sinh linh giá”?” Abraxas không hổ là gia trưởng Malfoy, lập tức nghĩ đến mấu chốt.
“Linh hồn không hoàn chỉnh kia nghe nói tên là Tom Riddle.” Orion trực tiếp ném bom, đương nhiên là đối với Abraxas không hề chuẩn bị kia.
“…………”
“………”
“Đáng chết!” Liên hệ đến ngày đó Orion vội vã gọi qua gương hai mặt với chuyện ngày hôm nay, Abraxas mà còn không rõ nữa thì chính là quỷ khổng lồ. “Dù sao cũng phải cám ơn ông, Orion. Vậy hôm nay cứ như vậy đi, ta phải về suy nghĩ cẩn thận.”
“Vậy tạm biệt.” Nói xong, Orion trực tiếp dùng ảo ảnh di hình về quảng trường Grimaud, còn Abraxas ngồi ở quán ba cây chổi suy nghĩ thật lâu mới về thái ấp Malfoy. Nhưng từ sau đó, Abraxas rất ít lộ mặt trong tụ họp của tử thần thực tử, dù như thế nào ông cũng luôn mang theo một mặt nạ bạc.
Kế tiếp, Narcissa nghe Dumbledore nói linh hồn tên Tom kia là một linh hồn điên cuồng tà ác, trước mặt hiệu trưởng và các giáo sư dùng quỷ diệm thiêu hủy cả linh hồn kia lẫn hòn đá phù thủy.
Sau đó, lại truyền tin Dumbledore luôn lén lút hỏi thăm tín vật của các học viện, nghe nói do Hufflepuff tổ chức đầu tiên, bởi vì bảo kiếm Gryffindor luôn ở phòng hiệu trưởng, dây chuyền Slytherin thì đang trong tay vị đại nhân kia, vốn có Ravenclaw và Hufflepuff, nhưng Ravenclaw cũng tìm được thánh vật của họ rồi, vì vậy đám lừa nhỏ trung hậu nhưng bát quái này bắt đầu rục rịch, Dumbledore phát hiện rồi lợi dụng điều này. Dumbledore phát hiện dù Trường sinh linh giá có bị hủy, chủ hồn cũng không phát hiện, chỉ cần nhìn Voldemort vẫn đang lởn vởn chạy nhảy bên ngoài thì biết.
Nhưng tin tức vòng nguyệt quế trở lại Ravenclaw thì cần phải che giấu, bằng không nếu chủ hồn biết thì không ai biết sẽ xảy ra chuyện gì. Dumbledore dùng lý do sợ các thánh vật lại biến mất, làm hiệu trưởng Dippet dùng quyền hiệu trưởng ký hiệp nghị giữ bí mật với toàn bộ các phù thủy nhỏ Hogwarts, tức là sau khi các phù thủy nhỏ rời khỏi Hogwarts, dù thế nào cũng không thể nói với người kia về chuyện liên quan đến bốn thánh vật.