Thế Giới Hiện Thực

Chương 48



Đến tận khi nghỉ giáng sinh, “Nhật báo tiên tri” cũng không đăng tin gì về vòng nguyệt quế Ravenclaw, xem ra sức mạnh của khế ước Hogwarts này rất lớn, còn các phù thủy nhỏ đã truyền đi từ trước cũng rất hiểu, với tình thế như giờ, không cần tự tìm phiền toái mới tốt, vì thế đều viết thư cho gia trưởng để các gia trưởng không truyền ra ngoài, các gia trưởng cũng biết điều này, nên chuyện này trở thành một “bí mật” công khai trong giới pháp thuật.

Giáng sinh năm nay, Cygnus đã nói rõ với ba chị em là sẽ không về trang viên bên Pháp, hơn nữa, trước khi Narcissa tốt nghiệp, ông và Druella sẽ giảm bớt dần số lần sang Pháp, cho nên Cygnus cũng mua một căn nhà ở quảng trường Grimaud, cách số 12 quảng trường Grimaud không xa.

Lễ giáng sinh năm trước, Narcissa bận nghiên cứu ma pháp trận trong trang viên bên Pháp, không cẩn thận chuẩn bị lễ vật cho các bạn, vì thế, năm nay, cô quyết định ngày 23 kéo Bella và An đến hẻm Xéo hoặc Hogsmeade mua lễ vật giáng sinh.

“Cissy, con tới đây một lát.” Vừa về đến quảng trường Grimaud, Narcissa còn chưa kịp nghỉ tạm đã bị Cygnus gọi lên văn phòng.

“Vâng, cha.” Narcissa đi vào thư phòng, vừa nhìn qua đã thấy gần như toàn bộ những trưởng lão trưởng bối có thể đưa ra quyết định của nhà Black đã ngồi trên sofa chờ sẵn.

“Cissy, chúng ta muốn nghe cháu nói về những chuyện cháu từng trải qua.” Một trưởng lão nhìn có vẻ rất nghiêm túc dùng ánh mắt ám chỉ Orion nói chuyện, vì vậy Orion chỉ có thể chịu áp lực của các trưởng lão lên tiếng hỏi Narcissa.

“Cháu nghĩ chuyện này chỉ sợ cháu bất lực, các phù thủy nhỏ chúng cháu đã kí một phần hiệp nghị giữ bí mật với hiệu trưởng Dippet dưới sự đề nghị của phó hiệu trưởng Dumbledore.” Narcissa thấy Orion nói vật, hơi nắm tay trả lời các trưởng bối.

“Oh? Đó là hiệp nghị gì? Nội dung cụ thể ra sao?” Cygnus bên cạnh luôn lắng nghe nhíu mày hỏi Narcissa.

“Nội dung, phó hiệu trưởng Dumbledore chỉ nói đại khái, nội dung cụ thể sẽ do các trưởng bối lo.” Narcissa không thể không báo tin xấu này, sau đó nói tiếp: “Nhưng về linh hồn kia, Dumbledore không hạn chế.”

Narcissa vừa nói xong, lập tức đã bị mọi người bất mãn trừng mắt nhìn, nếu ánh mắt có thể gϊếŧ người, giờ phút này chắc Narcissa đã bị chọc thành cái sàng.

“Nói!” Cygnus cố hết sức mới nhả ra được một chữ, nếu không phải tại ông không đành lòng, ông đã mắng cho Narcissa một trận.

“Theo lời giáo sư Slughorn, người kia tên là Tom Riddle, vốn tên là Tom Marvolo Riddle, là máu lai, không rõ cha mẹ, lớn lên trong cô nhi viện ở Muggle, người dẫn hắn đến thế giới pháp thuật là Dumbledore, trong trường Riddle là một học sinh xuất sắc, nghe nói còn từng được khen thưởng vì có cống hiến đặc biệt cho trường. Giáo sư Slughorn nói Dumbledore phát hiện linh hồn này không hoàn chỉnh, trước khi bọn con về nhà, Dumbledore đã dùng quỷ diệm thiêu hủy linh hồn bị ông ta nhốt trong hòn đá phù thủy và hòn đá phù thủy đó rồi.” Narcissa nói toàn bộ tin tức tổng hợp được ở Hogwarts nói cho toàn bộ người trong thư phòng nghe.

“Hết rồi?” Orion có chút chưa từ bỏ ý định hỏi lại.

“Hết rồi!”

“Được rồi, Cissy, con về phòng nghỉ ngơi trước đi, lát nữa bữa rối sẽ bắt đầu.”

“Vâng, chú. Như vậy, hẹn gặp lại mọi người.”

Lúc mọi người gật đầu, Narcissa mới rời khỏi thư phòng, trong lòng thầm nghĩ, xem ra trong nhà đã có chuyện quan trong gì đó xảy ra mà cô không biết, xem ra sau bữa tối phải hỏi cha mẹ.

“Bella, chị định lúc nào đi mua lễ vật giáng sinh?” Narcissa xuống lầu gặp Bella đang chuẩn bị lên phòng Walburga, trôi chảy hỏi.

“Chị? Chắc là buổi chiều ngày 23.” Bella sửng sốt, hiển nhiên chị không ngờ Narcissa lại hỏi chị chuyện này.

“Buổi chiều à?”

“Sao thế? Em có chuyện gì quan trọng à?”

“Em đang nghĩ ngày 23 mới đi mua có phải muộn quá không?”
“Thì ra em lo chuyện này à.” Bella cười yên tâm, “Yên tâm đi, tốc độ của chim cú mèo khá nhanh.”

“Vậy được rồi, vì Myrna nói với em năm nay nhà cậu ấy tới Ireland du lịch cả kì Giáng sinh, em sợ không kịp.” Narcissa thở dài nhẹ nhõm, giải thích với Bella.

“Còn chuyện gì khác sao?”

“Không ạ, chị muốn tới tìm cô Walburga sao?” Narcissa nhìn hướng Bella đi, hỏi một câu.

“Ừ, chị có việc muốn hỏi cô Walburga.” Nghe được Narcissa hỏi, khuôn mặt Bella hiếm khi hồng lên, thần thái ngại ngùng trả lời.

“Vậy em về phòng trước, bye.” Narcissa nhìn vẻ mặt Bella, hiểu rõ.

“Ừ, bye.”

Đã rất lâu rồi quảng trường Grimaud không tụ tập nhiều Black như vậy, tất cả gia tinh đều hưng phấn bừng bừng chuẩn bị bữa tối, Narcissa thấy chúng nó bận rộn như vậy cũng không gây thêm phiền toái cho chúng, đơn giản rửa mặt chải đầu xong đến nhìn hai bánh bao nhỏ Sirius và Rael.
Nghe Walburga nói, gần đây Sirius mê mẩn mấy bùa chú đùa giai, còn bánh bao nhỏ Rael ngoan ngoãn không gây chuyện, nhưng đã có thể viết được phong thư với từ ngữ hoa lệ trau chuốt gửi Narcissa, làm Narcissa cảm thấy bé không hề nhu thuận như Walburga nói.

Gần nhất, Sirius nói Walburga luôn ghé tai cậu nói cái gì mà huyết thống này, truyền thừa này, cái gì mà Muggle là con kiến này, nhưng bé nghe lén thấy cũng không giống những gì Walburga nói với bé. Vì vậy, với đại não 6 tuổi của mình, Sirius thực thi chính sách bằng mặt không bằng lòng. Không biết biểu hiên của Walburga sau này sẽ thế nào nữa.

Còn bánh bao nhỏ Rael lại lợi dụng vẻ Shota của mình làm chuyện sai vu oan giá họa lên người Sirius nghịch ngợm, một hai lần thì Sirius không phát hiện, nhưng nhiều lần, Sirius cũng phát hiện ra, Sirius nghiêng đầy suy nghĩ nửa ngày vì Rael mà bé mới bị Walburga mắng, bị đánh, hai bánh bao nhỏ bắt đầu cuộc sống cạnh tranh thắng bại và hãm hại.
“Sirius, muốn quà Giáng sinh nào nha? Cả Rael nữa?” Narcissa vừa nhéo nhéo khuôn mặt đô đô của Rael vừa hỏi hai bé.

“Chị đưa gì em cũng thích, nhưng nếu có điểm tâm chị làm lại càng tốt.” Lúc Sirius nói, đôi mắt còn lập lòe ánh sao.

“……” Regulus không nói lời nào nhưng cũng dùng đôi mắt to tròn nhìn chằm chằm Narcissa, giống như Narcissa mà không làm là bé khóc cho Narcissa xem.

“Được rồi, chị sẽ làm đồ ngọt…” Narcissa nhìn hai bánh bao, bất đắc dĩ đồng ý.

Cuối cùng, Narcissa cũng đưa cho Myrna một hộp đồ ngọt, sau đó chuyển một tập tư liệu tranh ảnh có thể hiện ra các đặc sản của các quốc gia, hình ảnh là hình ảnh lập thể, làm người xem thèm thuồng. Các Slytherin khác, Narcissa đều tặng sách hoặc là phiếu sách có thể tự động ghi lại thời gian biểu.
Narcissa tặng Lucius một chiếc caravat xinh đẹp gắn viên đá Opal ở chính giữa, các viên kim cương đen gắn xung quanh, và một chiếc đế bằng đàn hương, vừa nhìn đã mang lại cho người ta cảm giác điệu thấp mà xa hoa, vốn Narcissa định tặng một vật phẩm ma pháp có công năng phòng ngự, nhưng vì thời gian có hạn, nên năm nay Narcissa chỉ có thể mua đồ co sẵn, chiếc caravat này có thể ngăn cản một vài phép thuật nhỏ.

Narcissa mua cho Bella một chiếc vòng tay gắn kim cương xanh, của An là một chiếc vòng cổ kiểu dáng đơn giản, của Sirius là một mô hình cây chổi mini có thể bay, còn của Regulus là thủy tinh dò xét xem có người hay không, của Cygnus và Druella là trang sức đôi, của Walburga và Orion lại là một bộ trà cụ tinh mỹ, và chiếc bút lông vũ chế tác từ lông phượng hoàng.

Narcissa mua xong lễ vật tặng cho mọi người thì đến bưu cục mèo, tặng hết quà đi, chờ đám cú mèo dời đi hết, cô mới thở phào nhẹ nhõm.
“Chọn quà là một việc thật phiền toán.” Narcissa oán giận nói với Bella.

“….. Hả? Phiền toái? Đúng vậy.” Bella rõ ràng có chút không yên lòng.

“Bella, chị sao thế? Đang đợi ai à?” Narcissa nhìn Bella đang nhìn đông nhìn tây, không hiểu hỏi.

“Không, nếu em xong rồi thì chúng ta đi thôi.”

“Được…, Bella, chẳng lẽ chị đang đợi vị đại nhân kia xuất hiện?” Narcissa đột nhiên linh cơ nhớ tới một khả năng.

“…… Không có, chúng ta về nhà đi.” Nói xong Bella trực tiếp xoay người rời đi, mà Narcissa chờ An ra mới đi về.

Trong thư phòng, Walburga, Druella, Cygnus và Orion đang thảo luận xem có nói cho bọn nhỏ dự đoán của họ hay không, bọn họ chưa thống nhất kết quả, đã nghe thấy tiếng gia tinh kích động hô các tiểu thư đã về, sau đó Walburga nói: “Nói với chúng đi, chúng không còn nhỏ…” Sau khi nói xong, Walburga mệt mỏi dựa vào sofa.
“Được rồi, ai đi nói đi?”

“Orion đi.”

Walburga để gia tinh đi gọi Narcissa lại, “Cô tìm cháu?”

“Không, là chú Orion của cháu tìm cháu.”

Nghe Walburga nói vậy, Orion ho khan vài tiếng che giấu tâm tình xấu hổ của ông lúc này.

“Chú?”

“Cissy, biết Trường sinh linh giá chứ?”

“Từng nghe qua ạ.”

“Linh hồn bị Dumbledore hủy diệt kia là Trường sinh linh giá.”

“Cái gì? Ai ? Ai lại tàn nhẫn như vậy?”

“Theo chúng ta phỏng đoán đó là Trường sinh linh giá của vị đại nhân kia.”

“………”


Mẹo: Bạn có thể sử dụng Trái, Phải, phím A và D để tới các chương.