Nhược Hy khẽ cười gượng, cô cũng không hiểu vì sao Ngụy Niên mở lời anh không chịu cho mượn, còn cô mở lời thì anh lại lập tức đồng ý.
“Chiều nay mọi người cứ việc đi đến trụ sở trước đi đừng đợi chị, trưa nay chị đi ăn trưa với Duật Hành!”
Thấy không khí quá gượng gạo nên cô đã lên tiếng bảo Ngụy Niên như vậy.
Ngụy Niên vừa nghe cô lên tiếng thì giật mình, cậu ấy quay sang nói với cô:
“Được được, chị cứ việc đi ăn với anh hai để bồi dưỡng tình cảm đi, mọi chuyện chiều nay cứ để em và tổ quay phim lo!”
Nghe đến bốn chữ bồi dưỡng tình cảm, cô khẽ mắng thầm anh:
“Bồi dưỡng tình cảm gì chứ? Toàn là anh hai em bắt nạt chị không à!”
Xe của Ngụy Niên dừng trước cửa công ty giải trí Vũ Đình, cậu ấy bảo cô vào công ty trước, cậu ấy đi đỗ xe.
Vừa vào công ty, Thiên Ngọc đã đụng mặt Giai Ninh và Thiếu Đình đang nắm tay đứng trước mặt cô, khóe môi cô khẽ cong lên rồi nói:
“Hai người tình cảm quá nhỉ?”
Giai Ninh cười nửa miệng nhìn cô, cô ta nắm chặt tay của Thiếu Đình rồi chế giễu cô:
“Sao nào? Chị ghen tị à? Quên nữa, bây giờ mọi người trong công ty đều đồn chị và Cố lão sư có tình cảm với nhau kìa!”
Nhược Hy nghe tin đồn thất thiệt này, đối với cô không là gì cả, cô nhìn thẳng vào mắt Giai Ninh rồi lạnh lùng nói:
“Đừng có nghe lời đồn thất thiệt rồi vu oan cho tôi, tôi và cậu ấy chị là bạn bè mà thôi!”
Thiếu Đình không muốn nói cũng không được, anh ta đứng trước mặt cô rồi lên tiếng:
“Nếu là bạn bè vậy sao vừa nãy hai người lại đi chung với nhau!”
“Vậy bạn bè không được phép đi chung à? Cái lý lẽ gì mà vô lý vậy Thiếu tiên sinh!”
Ngụy Niên từ bên ngoài đã nghe thấy hết nên đã nhanh chóng đi vào giải vây cho cô.
Cả Thiếu Đình và Giai Ninh sau khi nghe cậu ấy lên tiếng liền lập tức im lặng, không dám gì thêm, Ngụy Niên đẩy cô đứng phía sau rồi nhìn thẳng vào mắt cả hai lên tiếng:
“Sao? Không nói gì nữa à? Đừng để tôi nghe thấy những lời đồn đó nữa, nếu tôi còn nghe những lời đồn đó từ miệng nhân viên của các người thì tôi sẽ cho công ty giải trí Vũ Đình tan theo mây khói, nhớ lời tôi đấy!”
Nói xong, Ngụy Niên kéo tay cô dắt đi rồi hỏi:
“Chị không sao chứ?”
“Không sao! Tính cách của em và Duật Hành giống nhau thật!”
Ngụy Niên khó hiểu nhìn cô rồi hỏi:
“Hả? Em và anh hai giống chỗ nào chứ!”
Nhược Hy thở dài nhớ lại chuyện anh nói với cô hôm qua rồi trả lời cậu ấy:
“Đó là đều thích cho một nơi tan thành mây khói!”
Không để cho cậu ấy nói nữa, Nhược Hu đành tiếp lời:
“Được rồi, chúng ta vào phòng đạo cụ chuẩn bị cho cảnh quay chiều nay đi!”
Ngụy Niên hiểu ra được vấn đề nên đã nghe lời theo cô vào phòng đạo cụ.
“Chị dâu, em có chút chuyện muốn hỏi chị?”
Đang soạn đạo cụ thì Ngụy Niên quay qua hỏi cô, cô nhìn cậu khó hiểu rồi hỏi:
“Em hỏi đi!”
Ngụy Niên hít sâu, lén mở điện thoại ghi âm rồi cho vào trong túi quần, cậu bắt đầu hỏi cô:
“Chị còn yêu Thiếu Đình không?”
Nhược Hy lắc đầu rồi nhanh chóng trả lời cậu là cô không còn yêu hắn ta nữa, sau đó cậu lại tiếp tục hỏi cô:
“Vậy bây giờ chị có yêu anh hai không?”
Ngụy Niên hỏi đến câu này khiến cô giật mình, cô khẽ suy nghĩ mọi chuyện về tất cả những gì mà anh đã làm cho cô trong thời gian qua, cô cũng đã từng nghĩ sau Thiếu Đình cô sẽ không yêu ai nữa, nhưng bây giờ đối với anh, trong lòng cô có chút rung động, Nhược Hy hít một hơi thật sâu rồi ngước lên nhìn Ngụy Niên trả lời nghiêm túc:
“Có, chị rất yêu anh ấy!”
“Vậy em yên tâm rồi!”.