Cám ơn bạn (cuongczvn) đã luôn ủng hộ truyện nhé. Hôm nay sẽ bạo 10 Chương để cảm ơn Kim Phiếu của bạn
Đám người Tiêu Phàm cũng cẩn thận từng bước tiến lên, bọn họ cũng không tiến thẳng vào mà lại đi một vòng cung.
Mặc dù lời của tên quai nón kia làm bọn hắn tin mấy phần nhưng cũng không hoàn toàn tin hết.
Nếu như thực sự Tôn gia để bọn hắn thủ hộ bên ngoài thì bên trong nhất định còn có người của Tôn gia.
Bọn hắn không biết nhờ thế mà đã tránh được bọn Tôn Đình đang truy sát đến.
Đi một ngày, bọn họ cũng không có gặp nguy hiểm nào quá lớn, vài đầu Tứ Giai Hồn Thú không cần mấy người xuất thủ đã bị Tiểu Kim giải quyết sạch.
– Ta nói Lão Tam này, Tiểu Kim rốt cuộc là Hồn Thú gì tại sao lại lợi hại như thế, Huyễn Ảnh Hổ Tứ Giai hậu kỳ đều không phải đối thủ của nó, bị nó tán một cái đã lên chầu ông bà.
Bàn Tử kỳ lạ nhìn Tiểu Kim, hiếu kỳ hỏi.
Tiểu Kim cao ngạo ngẩn đầu xem thường nhìn Bàn Tử, Bàn Tử vô cùng bất đắc dĩ, mặc dù hắn có Cửu Phẩm Chiến Hồn nhưng cũng không chắc có thể đánh bại Tiểu Kim.
– Ầm ầm!
Phía sau đột nhiên truyền đến một tràng âm thanh, mặt đất rất nhỏ rung động, thanh âm rất loạn tản mát ra một cỗ khí tức áp bách.
– Có người.
Mấy người bắt đầu cảnh giác tiến lên, sau một lát liền thấy rõ sự tình phía xa.
Thân thể dài bốn mét cao hai mét, lông tóc toàn thân đỏ như máu tản ra quang mang màu đỏ, bốn chi của nó cực kỳ cường tráng, chiếc đuôi cường tráng to như bắp đùi tràn đầy lực lượng.
– Ngũ Giai Hồn Thú: Xích Huyết Lôi Báo!
Tiểu Ma Nữ che miệng kinh hô.
Ngũ Giai Hồn Thú ngang với cường giả Chiến Tông cảnh a, lấy thực lực bọn hắn hiện tại tuyệt đối không phải là đối thủ của nó.
Chỉ thấy hai mắt Xích Huyết Lôi Báo như hai viên bảo thách lấp lánh nhìn chằm chằm về phía trước, phía trước nó có bốn người, hai nam hai nữ, nam thanh tú tuấn lãng suất khí bức người, nữ tịnh lệ thoát tục không nhiễm khói lửa nhân gian.
Trên người bọn họ cũng có một vài vết thương nhỏ nhưng vẫn không hề sợ hãi, chiến ý bọn họ hừng hực.
Phía sau bốn người cũng có bốn đạo hư ảnh, đây cũng chính là điều làm cho bọn người Tiêu Phàm hơi chấn kinh, tất cả đều là Chiến Hồn Lục Phẩm trong đó một người nắm giữ Thất Phẩm Chiến Hồn: Tử Vân Ưng.
Đó là một người thanh niên mặc áo bào trắng, mày kiếm mắt sáng, tư thế hiên ngang, trên người có mấy vết máu đang ngự không phi hành.
Đây là lần thứ nhất Tiêu Phàm nhìn thấy tu sĩ phía dưới Chiến Vương cảnh có thể ngự không phi hành, xem ra bởi vì hắn có Chiến Hồn đặc thù nên mới có khả năng này.
– Nó đã bị trọng thương, mọi người cố gắn giải quyết một lần để còn trở về chuẩn bị cho Yến Thành Thu Liệp.
Thanh niên áo bào trắng đột nhiên mở miệng, trong mắt hắn đầy vẻ tự tin.
– Lạc Trần, công chúa, nếu như Xích Huyết Lôi Báo này chết thì Hồn Tinh thuộc về ai?
Một người thanh niên khác mở miệng, hắn lưng hùm vai gấu vô cùng cường tráng, khuôn mặt kiên nghị như là đao gọt.
– Lạc Trần?
Đám Tiêu Phàm nghe vậy thì lông mày vặn thành chữ Xuyên, cũng khó trách mấy người chấn kinh, từ khi đắc tội Chiến Vương Học Viện thì bọn họ cũng có chút nhận thức về những cao thủ trên Viện Bảng.
Lạc Trần chính là cường giả bài danh thứ tư trên Viện Bảng, người này không có bối cảnh gì, hắn dựa vào một thân lực lượng đã leo lên vị trí thứ tư trên bản xếp hạng, như thế cũng đủ chứng minh cho năng lực của hắn.
Nghe nói Lạc Trần còn bái một vị cường giả trong Chiến Vương Học Viện làm thầy, đây là việc chưa từng có trong lịch sử của Chiến Vương Học Viện.
Đương nhiên, chủ yếu nhất là em trai Lạc Phi của Lạc Trần bị Lăng Phong một kiếm chém chết, nếu như Lạc Trần biết được cừu nhân đã giết đệ đệ mình đang ở đây thì hắn nhất định đã xông lên.
Sau đó ánh mắt mấy người lại rơi vào một nữ tử mặt bộ đồ màu đỏ, dáng người nữ tử có lồi có lõm, dung nhan khuynh quốc khuynh thành, trên người tỏa ra một cỗ khí chất cao quý làm cho người khác chỉ dám nhìn từ xa.
Tại Đại Yên Vương Triều, người có danh xưng công chúa cũng không nhiều nhưng công chúa có thể chiến đấu với Ngũ Giai Hồn Thú thì chỉ có một người, người kia chính là Vân Lạc Tuyết bài danh thứ năm trên Viện Bảng.
– Lý Tử An, ta biết ngươi muốn Hồn Tinh này để đột phá Chiến Tông cảnh, chúng ta làm sao không muốn đột phá, nếu ngươi đã nói thế vậy thì ai giết được Xích Huyết Lôi Báo thì Hồn Tinh thuộc về người đó, người được Hồn Tinh sẽ không thể lấy những thứ khác.
Lạc Trần thản nhiên nói, trong mắt lóe lên vẻ khinh bỉ.
– Tốt, Trừ Hồn Tinh thì thú huyết, da lông và xương cốt đều thuộc về các ngươi.
Lý Tử An gật đầu, trong lòng cười lạnh không thôi, một kích cuối cùng giết chết Xích Huyết Lôi Báo chỉ có thể là ta.
– Ta không có ý kiến.
Vân Lạc Tuyết cười nhạt một tiếng, nụ cười này tựa như có thể hòa tan băng sơn, hai người Lý Tử An và Lạc Trần cũng không khỏi nhìn Vân Lạc Tuyết vài lần, sâu trong đáy mắt có chút dâm tà.
– Ta nghe theo ca ca.
Một nữ tử mặt trường bào màu trắng, mặt lạnh như băng nói, nàng giống như tiên tử thánh khiết, nếu so sánh với Vân Lạc Tuyết thì một người là băng một người là hỏa, vô cùng có ý vị.
– Vậy liền ra tay đi.
Lạc Trần lạnh lùng nói một câu, từng đạo Hồn Lực màu tím từ trên người hắn tản ra hóa thành ngàn vạn kiếm khí đánh về Xích Huyết Lôi Báo.
– Rống!
Xích Huyết Lôi Báo gầm lên giận dữ, trong miêng nó bắn ra từng đợt tia sét che phủ không gian mười mấy mét xung quanh, tất cả kiếm khí đều bị vỡ nát, mấy cây thụ mộc đều bị gãy ra thành mấy phần.
Ầm một tiếng, thân thể Lạc Trần bay ngược về sau phun ra một ngụm máu.
– Xích Huyết Lôi Báo này còn mạnh hơn cả mẹ của Tiêu Kim nữa.
Tiêu Phàm ực một tiếng nuốt nước bọt đánh giá thực lực của Xích Huyết Lôi Báo.
Lạc Trần, Vân Lạc Tuyết, Lý Tử An và muội muội của hắn Lý Tuyết Y người nào chẳng phải là long trung nhân phượng, so với tam đại gia tộc ở Tiêu thành thì cường đại hơn không biết bao nhiêu lần, nhưng vẫn không thể làm gì đượcXích Huyết Lôi Báo này.
– Tuyết Y, ngươi tấn công từ trên không để thu hút sự chú ý của nó, công chúa, ngươi và ta tấn công từ hai bên.
Lý Tử An liếc mắt Lạc Trần nhìn về phía hai nữ nói.
– Được.
Hai người gật đầu, Lục Phẩm Chiến Hồn: Tuyết Vân Điêu sau lưng Lý Tuyết Y vỗ cánh liền đã bay lên trên cao mười mấy mét, vừa lúc tránh khỏi phạm vi công kích của Xích Huyết Lôi Báo
Trong chớp mắt trong hư không lại xuất hiện vô số bông tuyết, điều đáng sợ là vô số bông tuyết kia trong hư không lại biến thành mũi đao tấn công về phía Xích Huyết Lôi Báo.
– Xuất thủ.
Đỉnh đầu Lý Tử An xuất hiện một thanh kiếm màu trắng chém xuống, hư không rung lên giống như đã bị chém đứt.
– Lục Phẩm Chiến Hồn: Tuyết Vân Điêu, Đoạn Không Kiếm, Lý gia này thật đúng là có thực lực.
Tiêu Phàm híp hai mắt nhìn chiến cuộc phía trước, khi ánh mắt hắn rơi vào trên người Lạc Trần đang ngã trên mặt đất thì lại phát hiện khóe miệng Lạc Trần có một nự cười quỷ dị.
– Lạc Trần này đúng là một tên không đơn giản.
Bàn Tử nhỏ giọng thì thầm, hắn cũng thấy được một màn kia.
Sau lưng Vân Lạc Tuyết cũng xuất hiện một đầu Sư Tử màu trắng to lớn, nhìn thoáng qua thì trông y như Tuyết Sư nhưng trên trán lại mọc ra một cái sừng bạc trông vô cùng bá đạo.
Hư ảnh này chính là Lục Phẩm Chiến Hồn: Ngân Nguyệt Tuyết Sư.
Hai đại thiên tài nhìn nhau, cùng nhau xuất thủ, Đoạn Không Kiếm từng nhát một chém lên người của Xích Huyết Lôi Báo, móng vuốt của Ngân Nguyệt Tuyết Sư cũng không ngừng đánh vào Xích Huyết Lôi Báo.
– Rống!
Một tiếng kêu khủng bố vang lên, Xích Huyết Lôi Báo hiện tại đã cuồng bạo hướng về phía Lý Tử An phun ra một đạo thiểm điện, chiếc đuôi đồng thời quất lên trên không hướng về Vân Lạc Tuyết, tốc độ nhanh chóng không thể tưởng tượng.
(Cứ 1 Kim Phiếu thì hôm sau sẽ up thêm 2 Chương nhé)
Cầu Kim Phiếu – Cầu Đề Cử – Cầu Like