Văn án:
Xuyên thành chính thê của nam chính, ánh trăng sáng của cả kinh thành, một đóa bạch liên hoa vô cùng ghê gớm, Ninh Hoàn cảm thấy mình có thể đào một cái hố tự chôn ngay lập tức.
Bạch liên hoa trong truyện gốc là nữ nhân, mà y lại là nam nhân hàng thật giá thật
Nhưng Ninh Hoàn cảm thấy bản thân cũng không đến mức bó tay bó chân không thể làm gì, chỉ cần diễn giống nhân vật gốc, đàng hoàng đi theo cốt truyện, nói không chừng về sau có thể thoát ra được.
Ngụy trang thành thánh mẫu bạch liên hoa là việc cần phải có kỹ thuật, Ninh Hoàn định cứ thế diễn theo cốt truyện, xuyên một thân nữ trang, bao giờ tới thời điểm thích hợp sẽ cùng nam chính nói hòa ly.
Nam chính muốn tạo phản cũng được, làm bạo quân cũng tốt, mở rộng hậu cung càng không vấn đề gì, dù sao cũng không liên quan tới y.
…
Nhưng ánh mắt nam chính Mộ Cẩm Ngọc nhìn y sao càng ngày càng kỳ quái?
Cái loại độ ấm cùng thâm tình làm cả người Ninh Hoàn đều khó chịu.
…
Thời điểm thành hôn, Mộ Cẩm Ngọc lạnh nhạt nói rằng có chết hắn cũng không muốn đụng vào loại nữ nhân giả nhân giả nghĩa như Ninh Hoàn.
Không lâu sau, Mộ Cẩm Ngọc ấn Ninh Hoàn lên tường, dùng thanh âm khàn khàn mà nói nếu không chạm vào Ninh Hoàn một chút hắn sẽ chết.
Sau đó đôi môi dính một chút phấn của Ninh Hoàn bị hôn lấy, thanh âm trầm thấp của Mộ Cẩm Ngọc lọt vào tai: “Không cần giả vờ, ta biết ngươi là nam nhân, nhưng ta vẫn thích ngươi.”
“Có lẽ ngươi có chút đam mê kỳ quái, nhưng ta chấp nhận được, thích mặc đồ nữ cũng được, thích giả người tốt cũng không sao, ta đều sủng ngươi.”
Ninh Hoàn: “…”
Rốt cuộc là sai ở khúc nào?
Một câu tóm tắt: Thái tử rốt cuộc ngươi bị sao vậy?
Đại ý: Quý trọng người trước mắt
Bình luận